[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2116: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Hai Xuyên Không 1

Chương 2116: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Hai Xuyên Không 1Chương 2116: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Hai Xuyên Không 1
Ôn Hướng Phác nghe vậy, vội xua tay: "Không cần đâu ạ, cháu đợi ở phòng khách là được, đợi Miên Miên tỉnh dậy, trực tiếp đến ăn là được."
"Là cháu không tốt, đến quá sớm, để con bé ngủ thêm một lát."
Bà nội Quý:..."
Bà ấy nhìn đi nhìn lại Ôn Hướng Phác, trăm mối vẫn không có cách giải: "Hướng Phác à, bình thường cháu cũng đối xử với Miên Miên nhà bà như vậy sao?"
Đứa trẻ này cũng thật biết quan tâm đến người khác rồi.
Ôn Hướng Phác sững sờ, cậu mím môi cười: "Vâng ạ."
Nhưng mà cũng chỉ ở trước mặt Miên Miên mới như vậy. Trước mặt người khác, cậu đều không nói gì.
Bà nội Quý lại nhìn cậu thêm hai lần, thâm nghĩ, mỗi người một sở thích, coi như Miên Miên là nhặt được món hời.
Ôn Hướng Phác: "Vừa mới đến không lâu."
Miên Miên mơ màng cầm cốc đánh răng, kết quả vừa đến sân trong, vừa mở vòi nước chuẩn bị đánh răng thì chú ý đến có một người đứng ở cửa phòng khách.
Ôn Hướng Phác gật đầu, lúc này mới bước qua ngưỡng cửa, đi ra ngoài.
Cô bé vừa mới tỉnh dậy.
Cô bé sững sờ, dụi mắt, lại dụi mắt: "anh Hướng Phác? Anh đến rồi à?"
Nhìn cậu càng đi càng gần, Miên Miên che mặt than thở một tiếng: "Anh đến lúc nào vậy? Sao không gọi em dậy?”
Ôn Hướng Phác đến lúc hơn bảy giờ, còn Miên Miên thì đến bảy giờ bốn mươi mới dậy, đây là do Thẩm Mỹ Vân giật chăn trùm đầu của cô bé, mới lôi cô bé dậy được.
Cô bé thu hết bất mãn lại, còn được nước lấn tới sai khiến cậu: "anh Hướng Phác, giúp em bóp kem đánh răng." Có một vẻ đẹp mơ màng.
Thấy cậu nhìn mình, Miên Miên nghĩ đến việc mình chưa đánh răng, rửa mặt đã gặp người, định trừng mắt, nhưng nghĩ lại, anh Hướng Phác hình như không phải người ngoài.
Cậu yên lặng nhìn Miên Miên, Miên Miên vừa mới ngủ dậy có chút đáng yêu, một lọn tóc con trên trán dựng đứng lên, khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt đen láy, xinh đẹp không tả xiết.
Kết quả, cô còn chưa mở miệng.
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Thẩm Mỹ Vân vừa định nói điều này không tốt, nào có ai sáng sớm đã sai xử khách khứa bóp kem đánh răng cho mình.
Bà nội Quý: "..."
Ôn Hướng Phác đã bóp kem đánh răng xong, còn đưa qua.
Thẩm Mỹ Vân bó tay: "Con cũng không biết."
Bà nội Quý nháy mắt với Thẩm Mỹ Vân: "Quan hệ của hai đứa trẻ này tốt như vậy sao?"
Sự phối hợp của hai người này khiến người ngoài nhìn mà há hốc mồm.
Miên Miên "B" một tiếng, lúc này mới nhận lấy, đánh răng rửa mặt một hồi.
Kem đánh răng cũng để đối phương bóp.
"Đánh răng xong ăn sáng."
Cô thật sự không biết, cô chỉ biết Miên Miên và Ôn Hướng Phác ở cùng nhau, đối phương cực kỳ chiều chuộng cô bé, nhưng không biết đối phương đã chiều chuộng Miên Miên đến mức này.
Ngay cả kem đánh răng cũng để cho người ta bóp.
Đợi Miên Miên đánh răng rửa mặt xong, vào phòng thay quần áo, Thẩm Mỹ Vân đi theo vào, dò hỏi: "Miên Miên, sao con lại nghĩ đến việc để Hướng Phác bóp kem đánh răng cho con?”
Miên Miên sững sờ: "Lúc đó tay con cầm khăn, không tiện bóp, cho nên mới nhờ anh Hướng Phác bóp giùm, sao thế ạ?"
Vẻ mặt của cô bé nghỉ hoặc.
Nhìn cô bé như vậy, còn chưa biết nam nữ khác biệt, lại càng không có chút xấu hổ nào, Thẩm Mỹ Vân biết đứa trẻ này còn chưa hiểu chuyện.
Hoàn toàn không biết nam nữ khác biệt.
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Con làm như vậy không tốt, chuyện của mình phải tự làm."
Sau khi Miên Miên năm tuổi, cơ bản kem đánh răng đều là con bé tự nặn, ngay cả cô cũng sẽ không nhúng tay vào những việc nhỏ nhặt này.
Miên Miên: "Con biết mà."
"Mẹ, lúc đó con không rảnh tay, vừa hay anh Hướng Phác đứng bên cạnh, con mới tiện tay sai bảo, sao anh Hướng Phác không tức giận, mẹ lại cằn nhằn con rồi?"
Cần nhằn?
Thẩm Mỹ Vân sững sờ, há miệng, Miên Miên đã chạy ra ngoài.
"Mẹ, con biết mẹ đang lo lắng cái gì, không thể nào đâu, anh Hướng Phác là anh ruột của con."
"Vậy nha mẹ, con và anh Hướng Phác đến trường đây, không nói với mẹ nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận