[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2206: Ngày Thứ Hai Trắăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 1

Chương 2206: Ngày Thứ Hai Trắăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 1Chương 2206: Ngày Thứ Hai Trắăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 1
Dù sao thì Hỗ Thành, cao ốc bách hóa, chỉ hai chữ này thôi thì đã rõ ràng được chuyện bọn họ cũng không phải là người tâm thường rồi.
Đối với những người thực sự khó khăn, sống dưới đáy của xã hội mà nói thì cái nơi thoải mái sang trọng như cao ốc bách hóa thì chỉ cần từ xa liếc nhìn thôi cũng khiến bọn họ lập tức cảm thấy tự tỉ.
Trong túi chẳng còn một đồng tiền mặt nào, thậm chí ngay cả việc đi ở đường đối diện bọn họ cũng chẳng dám, cũng vì bọn họ sợ nhân viên bán hàng ở đây sẽ nhìn thấy sự nghèo khổ và khó khăn của bọn họ, sự tự ti này giống như một ngọn núi cao không thể nào vượt qua được, hơn nữa còn gắt gao ghì chặt bọn họ lại.
Thẩm Mỹ Vân đã từng trải qua chuyện này nên cô mới thấu được việc bày sạp bán hàng ở trước cửa cao ốc bách hóa sẽ có bao nhiêu cơ hội.
Thế nên khi Tào Đức Quang nói ra cái biện phải giải quyết này thì cô mới không thèm suy nghĩ chút nào mà cứ thế trực tiếp đáp ứng,
Tào Đức Quang cũng kinh ngạc một hồi, sau đó anh ta chợt cười: "Đồng chí Thẩm quả là một người thoải mái hào phóng."
Năm nào anh ta cũng ở bộ phân thương vụ giao thiệp đủ với mọi loại người, tính toán cẩn thận ra thì anh ta cũng cảm nhận được bản thân thích nhất là được giao thiệp với những người có tính tình giống như Thẩm Mỹ Vân, không cần phải đoán già đoán non tâm tư, có lời thì trực tiếp nói ra, có điều kiện cũng thẳng thắn đề xuất.
Thẩm Mỹ Vân cười ha ha một tiếng, hiếm khi nói một câu: "Quản lý Tào mới là người sảng khoái, chính trực, hơn nữa lại còn công bằng."
Chẳng qua là có rất nhiều người không biết đến chuyện này thôi.
Từ đây cũng có thể nhìn ra được, phẩm chất của Tào Đức Quang này cũng khá tốt.
Anh ta có thể ngồi trên vị trí này cho đến tận bây giờ chính là dựa vào năng lực cá nhân xuất sắc, lại là một người công chính liêm minh, chưa bao giờ vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, lại không hề dễ dàng chia bè kết phái, chính vì thế nên mới được lãnh đạo phía trên coi trọng, một mực đảm nhiệm trách nhiệm quản lý cao ốc bách hóa Hỗ Thành.
Tào Đức Quang được Thẩm Mỹ Vân khen một câu, khuôn mặt hình chữ quốc tràn đầy vẻ kinh ngạc, sau đó anh ta lại đột nhiên cười lên thành tiếng: "Đồng chí Thẩm cũng là một trong số những người hiểu rõ tôi đó."
Là một người biết đến đạo lý công bằng, dù có là người của mình cũng không hề thiên vị, những người giống như anh ta trong tương lai bất kể có đi đến chỗ nào thì điều kiện cũng sẽ không hề tệ chút nào.
Mà bộ phận thương vụ lại trực tiếp tiếp xúc với tổng giám đốc để báo cáo thành tích.
Không hề bao che cho vợ mình mà ngược lại còn chân thành nói lời xin lỗi với bọn họ, lại còn nói ra biện pháp giải quyết để cứu chữa tình hình.
Thế nhưng vợ anh ta lại chẳng hiểu được chuyện này, thân thích xung quanh cũng chẳng chịu hiểu, thậm chí cả đồng nghiệp trong cao ốc bách hóa này cũng không.
Thế nhưng Tào Đức Quang cũng hiểu rõ, nếu như anh ta làm như vậy thì cái vị trí quản lý thương vụ này cũng chẳng đến lượt anh ta ngồi vào.
Người mà tổng giám đốc ở phía trên kia muốn chính là một người công bằng, công chính liêm minh.
Thậm chí ngay đến cả vợ cũng oán trách anh ta không biết tận dụng cơ hội, không biết cách làm việc, không nhét người của mình vào.
"Đồng chí Thẩm, ba ngày tới cô chỉ cần chịu trách nhiệm bày sạp hàng, chuyện còn lại cứ giao cho tôi là được."
Anh ta rất vui vẻ.
Có cảm giác giống như gặp được bạn rượu tri kỷ vậy.
Thế nhưng Tào Đức Quang trăm triệu lần không ngờ tới lại được một người mới gặp mặt lần đầu tiên, đôi bên lại còn nháo đến không hề vui vẻ chút nào lại là người nhìn thấu được chuyện này. Đương nhiên anh ta sẽ xử lý cho xong chuyện này. Thẩm Mỹ Vân chớp chớp mắt mấy cái: "Cảm ơn quản lý Tào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận