[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2347: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Tám Xuyên Không 5

Chương 2347: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Tám Xuyên Không 5Chương 2347: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Tám Xuyên Không 5
Thẩm Mỹ Vân: "Thầy Lỗ, đây là khu vực dành riêng cho thầy."
Khách hàng ở tâng ba chắc chắn là những thực khách quen thuộc giàu có, những người này có khẩu vị rất tinh tế và chỉ có thầy Lỗ mới có thể làm hài lòng bọn họ.
"Ít mà tinh, như vậy thầy cũng không phải quá bận rộn, lại có thời gian rảnh để nghiên cứu thêm về món ăn."
"Còn tầng một và tầng hai, thầy có thể giao cho các học trò của mình. Tầng một bán đồ ăn nhanh theo mô hình bình dân, lượng khách mỗi ngày sẽ đông. Tầng hai thuộc dạng gọi món tầm trung, kết hợp giữa phòng ăn chung và phòng riêng, có khả năng phải nhờ học trò cả của thầy ra tay. Còn tâng ba thì thây phải đích thân ra trận rồi."
Thẩm Mỹ Vân sắp xếp rõ ràng ba mô hình quán ăn.
Thầy Lỗ thở dài: "Nói về việc mở quán ăn, em chuyên nghiệp hơn thầy nhiều."
Thẩm Mỹ Vân cười nói: 'Mỗi người một nghề, thầy Lỗ lại là chuyên gia về ẩm thực!"
Thầy Lỗ lắc đầu: "Thầy già rồi."
"Được rồi." Thẩm Mỹ Vân đứng dậy: "Em sẽ về tìm người xem ngày lành tháng tốt rồi báo lại với thây nhé."
Thẩm Mỹ Vân: "Trước tiên em cần xác định với thầy xem về thực đơn, gồm có những món ăn nào, sau đó xác định giá cả. Sau khi xác nhận xong những điều này, em sẽ chuẩn bị phát một loạt tờ rơi để tuyên truyền, chọn ngày hoàng đạo đẹp để khai trương."
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, đi theo ông ta về Lỗ Gia Ban, xem thực đơn nội bộ của bọn họ.
Ông ta suy nghĩ một lúc: "Chuyện xác định thực đơn, em theo thầy về Lỗ Gia Ban, thây sẽ đưa thực đơn cho em xem."
Thầy Lỗ không ngờ bên trong lại có nhiều chuyện rắc rối như vậy. Sau khi đọc xong, cô chọn ra một số món đặc biệt, tách riêng ra, rồi ghi chép lại cẩn thận thành một bản, sau đó lại hỏi thêm về giá cả cụ thể của từng món để ghi chú vào.
"Em định khai trương vào khoảng ngày nào?"
"Thầy sẽ để ý chuẩn bị."
"À còn bếp lò nữa, thầy am hiểu hơn em, đến lúc đó phải cần thầy đích thân giám sát việc xây lò, xem cần bao nhiêu cái."
Chuyện bếp núc thì đầu bếp chính hiểu rõ, đương nhiên ông ta không thể không đồng ý.
"Vài ngày nữa nếu thầy rảnh thì cho người chuyển dần các dụng cụ nhà bếp đến quán ăn."
Các học trò lập tức kinh ngạc: "Sư phụ, chúng ta cũng được mở quán ăn à?"
"Đúng đó, đúng đó, rốt cuộc là chuyện gì vậy, thây kể cho chúng con nghe đi."
Chuyện đã đến nước này, mọi thứ đã đâu vào đấy, thầy Lỗ không cần giữ kín nữa, ông ta kể vắn tắt lại sự tình.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân đi rồi, các học trò mới ùa ra: "Sư phụ, sư phụ, có phải thầy đang giấu chúng con chuyện lớn gì không ạ?"
"Đáng lẽ ra đã phải mở sớm rồi, như thế chúng ta đỡ phải ngày nào cũng quanh quẩn ở nhà luyện dao thớt."
Chia quân làm hai đường.
Ông ta chắp tay sau lưng, chuẩn bị đi tìm người bạn già, ông ta là cao thủ trong nghề xây bếp lò, nếu mời được người bạn này đến, nhìn tình hình nhà bếp thì ít nhất phải cần đến mười tám cái bếp.
"Vài ngày nữa tranh thủ lúc rảnh rỗi, dọn dẹp tất cả dụng cụ bếp như bếp lò, nồi niêu."
Thầy Lỗ phất tay: "Đến lúc đó các con sẽ biết thôi." Có thế ông bạn già của ông ta sẽ rất bận rộn đây.
"Quán ăn mới mở ở đâu vậy ạ?"
Trong lúc thầy Lỗ lo chuyện nhà bếp thì Thẩm Mỹ Vân cũng không ngồi yên. Cô đi tìm nhà in, trước tiên in năm nghìn tờ rơi quảng cáo.
Đến khi in tờ rơi rồi cô mới sực nhớ ra, bận rộn quá mà quên mất, vậy mà tên quán ăn cũng quên mất luôn.
Cô võ trán, gác chuyện in tờ rơi sang một bên, lại đi tìm thây Lỗ, hai người bàn bạc, không làm gì phức tạp.
Gọi luôn là "Ẩm Thực Lỗ' lấy theo tên cũ của Lỗ Gia Ban, vừa hay có thể thu hút lại tệp khách hàng cũ.
Thầy Lỗ rất vừa ý với cái tên này, Thẩm Mỹ Vân cũng vậy, đơn giản, dễ nhớ mà lại sang trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận