[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2468: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 6

Chương 2468: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 6Chương 2468: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 6
Vừa nghe lời này, Giám đốc Khương cười cười: 'Được được được, vậy cậu dưỡng thương cho tốt, chờ sau khi cậu xuất viện, tôi chờ cậu tới báo cáo."
Quý Minh Viên gật đầu, ngược lại nhớ ra một chuyện.
"Không biết bên trong nhà xưởng xử lý Hồ Thiên Lãng như thế nào?"
Hồ Thiên Lãng cũng là cán sự khoa tiêu thụ giống như cậu, thế nhưng, cậu đi theo con đường của xưởng trưởng Khương, mà Hồ Thiên Lãng đi theo con đường của trưởng khoa tiêu thụ, cậu ta là cháu ngoại của trưởng khoa tiêu thụ.
Giám đốc Khương trả lời rất dứt khoát: "Từ sau khi Hồ Thiên Lãng bị cảnh sát bắt đi, bên trong nhà xưởng lập tức phát thông báo cậu ta bị đuổi việc. Cũng không tệ lắm. Về phần kết quả xử lý của cậu ta là gì, còn phải xem bên cảnh sát xử phạt thế nào."
Nghe vậy mới làm cho tâm trạng Quý Minh Viên tốt hơn một chút, cậu chịu thiệt thòi lớn như vậy, vẫn là người bên cạnh làm ra, Hồ Thiên Lãng nếu không bị xử phạt, cậu cũng không cam lòng.
Giám đốc Khương võ võ vai anh: "Chú Khương biết cháu chịu ủy khuất, sau này nhất định sẽ bù đắp lại cho cháu."
Quý Minh Viên vuốt cằm, khéo đưa đẩy: "Cảm ơn chú Khương."
"Minh Viên, con chịu khổ rồi."
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Minh Viên thoáng cái đã trưởng thành không ít." Nếu là người xốc nổi như trước kia, hận không thể đánh nhau với giám đốc Khương.
Tính cách đứa nhỏ vốn là ngây thơ, thậm chí có thể nói là trong sáng lộ ra vài phần ngu xuẩn, nhưng hiện tại lại không phải.
Quý Trường Viễn bên cạnh nhìn thấy một màn như vậy, anh ta cũng rất khiếp sợ, anh ta không chỉ không có vui mừng, ngược lại còn có chút khổ sở.
Lần này lại không có, không chỉ là không có, ngược lại còn ra vẻ yếu thế vì mình tìm kiếm lợi ích. Khôn khéo đưa đẩy, vì tiền đồ của mình mưu cầu lợi ích, đây là chuyện trước kia Quý Minh Viên hoàn toàn sẽ không làm.
Chờ giám đốc Khương rời đi.
Cậu đã hai mươi mốt, không phải mười một, cậu sẽ từ một cậu bé trưởng thành thành một người đàn ông.
Đau lòng đứa nhỏ từng quấn đầu gối mình, vô ưu vô lự, sau khi bị xã hội mài giũa, tự nhiên sẽ khéo đưa đẩy lõi đời.
Quý Minh Viên lắc đầu: "Ba, đây là con đường con phải đi qua để trưởng thành."
Ba mẹ nhìn thấy con cái đột nhiên lớn lên hiểu chuyện, sẽ có vui mừng, nhưng phần nhiều lại là khó chịu, đau lòng.
Quý Trường Viễn chăm sóc Quý Minh Viên một ngày một đêm.
Quý Trường Viễn đưa tay xoa đầu cậu, vào giờ khắc này, anh ta cực kỳ kiêu ngạo.
Thẩm Mỹ Vân nhìn đáy mắt anh ta có một mảnh xanh đen, lập tức nói: "Anh hai, anh về nghỉ ngơi trước đi, em ở đây chăm sóc cho Minh Viên."
Một người đàn ông đỉnh thiên lập địa, có thể vì người nhà chống đỡ một mảnh trời.
Lần này, Quý Trường Viễn không giành với Thẩm Mỹ Vân: "Vậy anh đến Hy Vọng Mới."
Lần này gặp chuyện không may, bất kể là Minh Viên hay là anh ta, toàn bộ đều dựa vào Thẩm Mỹ Vân giải quyết chu toàn.
Đơn giản chỉ là không thoải mái như Quý Trường Viễn ở nhà.
Hy Vọng Mới bên kia sau khi rất nhiều vệ sĩ được thuê đi, bây giờ còn dư lại mười ba người, nhưng giường ngủ của bọn họ lại có chừng năm mươi cái, có thêm một Quý Trường Viễn chắc chắn thoải mái.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Để Ngụy Quân sắp xếp phòng ở cho anh."
Quý Trường Viễn gật đầu: "Em dâu, đại ân không nói cảm ơn."
Lúc trước Ngụy Quân đi đón anh ta đã dẫn anh ta đến đó. Thẩm Mỹ Vân không thèm để ý khoát tay, chờ Quý Trường Viễn rời đi, Thẩm Mỹ Vân nói với Quý Minh Viên: "Thím còn tưởng cháu sẽ từ chức."
Quý Minh Viên cười khổ nói: "Lúc đầu cháu đúng là nghĩ như vậy, nhưng sau lại cảm thấy nếu nghỉ việc như vậy thì quá thiệt thòi. Thiệt thòi cũng ăn, tội cũng chịu. Thím, cháu định té ngã từ đâu, rồi lại đứng lên từ đó."
Thẩm Mỹ Vân: "Có cốt khí. Lương một tháng của cháu là bao nhiêu?"
Quý Minh Viên: "Sáu mươi hai. Cần cù sẽ được thêm cơm ngon."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận