[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2483: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4

Chương 2483: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4Chương 2483: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4
Kim Lục Tử đáp một tiếng: "Tôi không ba không mẹ, lại là người địa phương nhỏ, không xứng với Chí Anh”
Trong mắt ba Diêu và mẹ Diêu, con gái của bọn họ dù kém cỏi nhất cũng là tìm một người Bắc Kinh.
Thẩm Mỹ Vân có chút buồn bực: "Không nên như vậy chứ? Lúc họ gặp khó khăn, không phải anh đã giúp rất nhiều sao?" Cô nhớ lúc đó còn hợp tác làm ăn với Kim Lục Tử, đối phương đã gửi một nửa số tiền kiếm được cho ba mẹ Diêu Chí Anh, dùng để chuẩn bị làm đám cưới.
Thậm chí, còn bao gồm những thứ như quần áo, đồ ăn, phiếu lương thực phiếu thịt.
Phàm là Kim Lục Tử có, dường như anh ấy đều dốc túi dâng lên cho nhà vợ.
Kim Lục Tử nghe vậy, anh ấy trầm mặc xuống.
Anh ấy biết, đơn giản là hữu dụng thì cần vô dụng thì bỏ, tuy rằng anh ấy không muốn dùng từ này đi hình dung ba mẹ của người thương, nhưng sự thật đúng là như thế.
Thẩm Mỹ Vân cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, cô nhìn thoáng qua người nhà họ Diêu bị náo nhiệt vây quanh: "Chí Anh có thái độ gì?"
Nếu không bị tức chết cũng không biết tại sao.
Nhắc tới Diêu Chí Anh, khóe môi Kim Lục Tử nhếch lên: "Chí Anh nói, cô ấy cùng tiến cùng lùi với tôi, sẽ cố gắng thuyết phục ba mẹ cô ấy, nếu họ không đồng ý, cả nhà chúng tôi sẽ quay vê Mạc Hà."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Vậy cũng được, sống qua ngày, vẫn là các anh tự sống."
Cậu ta cũng đã có thể gánh vác trách nhiệm dưỡng lão cho ba mẹ.
Dù sao, Diêu Chí Quân hiện giờ cũng đã trưởng thành, thi đỗ đạt rồi.
Cô nhíu mày nhìn ba Diêu và mẹ Diêu: "Bọn họ là trưởng bối, tư tưởng có chút phong kiến, anh nghe thôi là được, đừng để trong lòng."
Thời điểm này, đương sự mới là chủ yếu nhất.
Đối với bọn họ cô không tính là hiểu rõ, nhưng trước mắt từ trong miệng Kim Lục Tử có thể nhìn ra, đối phương có chút chê nghèo yêu giàu?
Anh ấy vốn tưởng rằng mình làm ăn, xem như làm không tệ, hiện tại một năm kiếm mấy chục vạn trên trăm vạn, nhưng so ra cùng nhà họ Diêu vẫn là kém một mảng lớn.
Thẩm Mỹ Vân không lên tiếng, đây chỉ là lân đầu tiên cô gặp ba Diêu và mẹ Diêu.
Kim Lục Tử đáp một tiếng: "Vẫn là hiện tại tôi cần kiếm ít tiền."
Trong lúc Diêu Chí Anh khó khăn đã cưới cô ấy, ngay cả em vợ Diêu Chí Quân cũng nuôi theo.
"Hãy xem thái độ của cả hai bên. Tôi giúp anh dò xét tâm tư của bọn họ trước."
So với ba Diêu mẹ Diêu, cô chắc chắn là đứng ở bên Kim Lục Tử, dù sao, cô cùng Kim Lục Tử quen biết đã lâu, hơn nữa khi tiếp xúc cùng đối phương, từ trước mắt mà xem, Kim Lục Tử này là người thật sự phúc hậu, trọng tình trọng nghĩa.
Cụ thể đang chờ quyết định.
Sau đó biết được lúc ba mẹ Diêu Chí Anh xuống nông thôn có thể bị bắt nạt, gửi một số tiền lớn cùng vật tư qua.
Hôm nay tuy rằng đã được thu thập lại, nhưng rốt cuộc là không thể so với năm đó.
Ấn xuống tâm tư rối loạn này, sau khi cô đi theo các trưởng bối vào, lúc này mới rảnh rỗi đánh giá điều kiện nhà họ Diêu.
Không phải người nên tiếp xúc nhiều.
Hôm nay, nếu nhà họ Diêu phất lên, sẽ không nhìn nổi Kim Lục Tử, nói thật nếu quả thật là như vậy, sau này Thẩm Mỹ Vân có thể sẽ không lui tới với người nhà họ Diêu nữa.
Phong cách đình viện, có thể nhìn ra đã từng có thời huy hoàng, sau khi một nhà nhà họ Diêu gặp chuyện không may, phòng ở nơi này từng bị tịch thu, bị hộ gia đình khác hung hăng giày xéo qua một khoảng thời gian.
Về tình về lý, anh ấy đều không phụ lòng người nhà họ Diêu.
Có ba gia thuộc viên để cả nhà nhà họ Diêu ở, ở phía trước mấy ba mươi năm, còn có người hầu, chỉ là sau khi giải toả, nhà họ Diêu lập tức giải tán người hầu, chỉ có người một nhà ở nơi này, nhưng cho dù là như vậy, vẫn không tránh được một kiếp, chỉ có thể nói cây to đón gió, tiền nhiều đâm người.
Cũng may tất cả đều đã qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận