[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2545: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Mốt Xuyên Không 6

Chương 2545: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Mốt Xuyên Không 6Chương 2545: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Mốt Xuyên Không 6
Chủ cần có thể kiếm tiền, cái gì cô đều muốn chen một chân.
Thẩm Mỹ Vân nghe biệt hiệu này, cười cười: "Hình như cũng không tệ lắm?"
"Thật sự là kiếm tiền làm mê muội cô rồi!"
Cao Dung nhấc chân bước đi: "Cô kiềm chế một chút, đừng đến lúc đó phá hư cơ thể của mình." Cô ấy mở hai nhà máy quần áo đều mệt mỏi không chịu được, Thẩm Mỹ Vân nhảy cũng quá xa đi.
Làm thế nào để cô không mệt mỏi?
Mắt thấy cô ấy muốn đi, Thẩm Mỹ Vân dặn dò cô ấy: "Tất thủy tinh cô làm nhanh lên cho tôi, càng nhanh càng tốt."
"Biết rồi biết rồi."
Cao Dung khoát tay, sải bước đến xưởng may làm việc, giành lấy thiên hạ cho Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân nói thẳng: "Thầy Lỗ, dưới tay thầy có thể cử người ra không? Đưa cho em mấy người đến phía nam, em dự định mở sạp đồ ăn ở bên này, ban đầu có thể là từ bày hàng vỉa hè bắt đầu."
Một cú điện thoại gọi tới quán ăn nhà họ Lỗ ở Bắc Kinh.
Tào Chí Phương nghe được giọng nói của đối phương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Mỹ Vân, là cô hả, tôi còn tưởng rằng là khách hàng tìm khách sạn chúng ta đặt món ăn, cô chờ tôi một chút, hiện tại tôi đi tìm thầy Lỗ."
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc nghe điện thoại, quá mức hiện đại hóa, cô trâm mặc vài giây, lúc này mới nói: "Chí Phương? Giúp tôi gọi thầy Lỗ lại đây."
Điện thoại vang lên ba tiếng, bên kia lập tức nhận máy: "Quán ăn nhà họ Lỗ hoan nghênh quý khách, xin hỏi có gì có thể giúp quý khách không?"
Ba phút sau, thầy Lỗ một lần nữa gọi điện thoại qua: "Mỹ Vân?" Thẩm Mỹ Vân chậm rãi uống xong nước gạo, lại rửa sạch vại tráng men các loại xong, lúc này mới xuống dưới lầu gọi điện thoại nhà bà Diệp.
Một người không đủ.
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Tốt nhất là học trò đích thân thầy dạy, bọn họ có công phu nấu ăn, làm đồ ăn ngon lại đây, chợ lớn bên này một dạp bán cơm cũng không có, em nói với thây, đây chính là như nhặt tiền."
Một câu nói làm thầy Lỗ kích động: "Đậu Đậu gần đây vừa vặn xảy ra chuyện, cần vội vã kiếm tiền giải quyết việc riêng, thầy đưa noa qua cho em."
Chuyện này quá mức đột ngột, thầy Lỗ trầm mặc vài giây: "Đưa người đi phía nam?”
Thẩm Mỹ Vân: "Hai thì hai, thầy mua vé Dương Thành cho bọn họ, mau tới đây. Đúng rồi, thầy bên kia có thể tiếp tục thu nhận học trò, tận lực thu nhiều một chút, bên này em tiếp nhận toàn bộ."
Ông ta bẻ đầu ngón tay tính toán: "Bên thầy chỉ có những người này, còn lại đều đang bận rộn với nhà họ Lỗ.
Khách sạn ba tầng lầu, đầu bếp phía sau mỗi ngày bận rộn như lửa đốt mông.
Thầy Lỗ: "Tiểu Lục cũng cho em?"
Thu nhận học trò mà nói như đi thu cải trắng, đâu dễ dàng như vậy.
Thầy Lỗ: "..."
Thầy Lỗ hì hì nghẹn một câu.
Cái này sợ là không dễ dàng.
Những học trò nhà họ Lỗ tăng ca này, đối đãi với thầy Lỗ tương lai chính là muốn ông ta dưỡng lão tiếp quản chức vị của ông ta.
Thẩm Mỹ Vân suy tư một chút: "Em đưa một ít lính xuất ngũ lại đây, đến chỗ thầy học một tháng thế nào?"
Có thể vào nhà họ Lỗ đều phải trải qua khảo nghiệm, hơn nữa còn là người trong nhà, đầu năm nay chú ý một câu, một ngày làm thây cả đời làm cha.
"Mỹ Vân à, em đừng làm khó thầy nữa."
Những đầu bếp nhà họ Lỗ ban kia, đều là không truyền ra ngoài, có thể làm học trò của ông ta đều là quỳ xuống dập đầu kính trà, thề độc ở tổ sư gia kia.
Điều này khiến điều động học trò ra ngoài mở sạp đồ ăn, không thích hợp.
Thật sự không thích hợp.
Thấy không tiện, Thẩm Mỹ Vân đành thôi: "Vậy quên đi, thầy mau gọi Đậu Đậu và Tiểu Lục tới đây."
Thầy Lỗ: "Thầy biết rồi."
Chờ sau khi cúp điện thoại, Thẩm Mỹ Vân suy tư một chút, lại gọi điện thoại cho Quý Trường Tranh ở Cáp Nhĩ Tân xa xôi: "Quý Trường Tranh, bên em thiếu người, anh lại đưa cho em một nhóm, có thể gọi thêm, em muốn cả người có thể làm chuyện bếp núc.'
Cái này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận