[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2577: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Lăm Xuyên Không 4

Chương 2577: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Lăm Xuyên Không 4Chương 2577: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Lăm Xuyên Không 4
Mùi vị này vừa truyền ra ngoài, các ông chủ nhỏ ở chợ La Hồ sẽ biết, đây là quán ăn nhà họ Lỗ đã bày sạp, không ít người đều nhao nhao tới xếp hàng.
Lúc này khách hàng còn chưa lên thị trường La Hồ quá nhiều, những ông chủ sạp bán hàng rong đương nhiên sẽ chăm sóc miệng của mình trước.
Ăn no, mới có sức lực kiếm tiền mà.
Sáu giờ chiều, người ở chợ La Hồ cũng càng ngày càng nhiều, trong đó, người đến quầy hàng của Thẩm Mỹ Vân là nhiều nhất.
Một ít nhóm ông chủ đang xếp hàng, mắt thấy quầy hàng của mình cũng đang có khách, không có biện pháp chỉ có thể trở lại quầy hàng của chính bọn họ.
Không thể quan tâm đến chuyện ăn uống nữa.
Thẩm Mỹ Vân thấy một màn như vậy, miệng so với đầu nhảy số nhanh hơn: "Mọi người nếu cần nhưng không có thời gian xếp hàng thì có thể báo trước cho người của chúng tôi, tôi để người quand ăn nhà họ Lỗ giao đồ ăn đến quầy hàng của mọi người."
Đây chính là hình thức ban đầu của giao thức ăn bên ngoài đời sau.
Thẩm Mỹ Vân đều ghi chép lại, chỉ chốc lát sau, lập tức ghi chép chừng hai mươi đơn, cô viết ghi chú rõ ràng bên cạnh, tiếp theo, xé trang giấy xuống, dán ở đối diện Đậu Đậu.
Cô vừa nói lời này, ánh mắt mọi người nhất thời sáng lên: "Cái này rất tốt. Bà chủ Thẩm, thầy Hoàng, lát nữa cậu đưa một chuyến đến quán tất ở góc đường, tôi sẽ chờ ở đó." Lúc này quầy tất đã bắt đầu tiếp khách, cô ấy không rảnh xếp hàng.
"Tôi cũng vậy." Bên cạnh là một ông chủ mập mạp nói theo: "Quầy hàng của tôi có hai người, cô cho tôi hai phân đầy đủ."
Bà chủ sạp tất: "Tôi chỉ muốn loại ba đồng đầy đủ."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng, cầm quyển sổ nhỏ ghi chép lại: "Cô muốn ăn cái gì?"
"Còn tôi nữa, tôi muốn một phần đầy đủ, nhưng hôm nay tôi muốn đổi phở xào thành bún xào." Cũng không thể mỗi ngày đều ăn phở xào đúng không?
Đưa cơm tới cửa!
Bên này cậu ấy vừa xào phở xong, mặt khác Tiểu Lục cũng đi theo đổ đồ ăn nhanh lên, mỗi ngày thức ăn nhanh đều bán rất chạy.
Đậu Đậu cùng Tiểu Lục tất nhiên không từ chối, hai người đều bắt đầu bận rộn, nhất là Đậu Đậu sớm đã quen việc, một lần xào mười phần tất nhiên không thành vấn đề.
Hai nồi lập tức thỏa mãn nhu cầu đưa ra ngoài.
"Dựa theo cái này mà xào. Tiểu Lục, gọi thức ăn cho mọi người, mỗi một phần thức ăn đều mang lên."
Dứt lời, Thẩm Mỹ Vân lập tức đưa phần ăn đầy đủ cho cô ấy: "Bà chủ Vương, đồ aen của cô."
Sau khi hai bên đóng gói xong.
Thẩm Mỹ Vân lập tức dẫn hai người Trương Anh và Lý Hoành Vĩ đi làm quen với quầy hàng bên ngoài chợ La Hồ, vừa đi, cô còn không quên giới thiệu: "Đây chính là bà chủ quầy hàng tất, cô ấy họ Vương, chúng tôi gọi cô ấy là bà chủ Vương."
Trên cơ bản có thể cam đoan, đại đa số là món mặn, cộng thêm hai món chay, còn có một chén canh.
Một đĩa phở, một đĩa rau củ xào, cộng thêm một chén canh .
Trương Anh lúc này mới khẽ cắn môi, cúi đầu lấy ba đồng trong thùng nhựa màu đỏ ra, nói với bà chủ Vương: "Tôi lấy ba đồng, bà chủ xem thử."
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, bảo Trương Anh đi vào trong thùng nhựa lấy tiền, Trương Anh còn không dám, thật sự là thùng tiền kia nhiều tiền lắm.
Cô ấy bày sạp một mình, chỉ hai mét vuông, căn bản không rảnh thu tiên, sau khi mọi người mua vớ xong, trực tiếp ném tiền vào thùng.
Lúc này cô ấy quay đầu lại nói: "Bà chủ Thẩm, cô để ở đó giúp tôi, ba đồng tự lấy trong thùng hộ tôi." Thẩm Mỹ Vân an ủi anh ta: "Trương Anh, cậu thử một chút, nếu không lần sau chính cậu tới đưa cơm, tôi lại không ở đây, cậu phải làm sao bây giờ?"
Bà chủ Vương bận rộn không thể xếp hàng mua đồ ăn, vớ này của cô ấy thuộc loại buôn bán nhỏ, bán rẻ thuần túy là số lượng bù lỗ, rất nhiều người đều là tới chỗ cô mua SỈ.
Bà chủ Vương cũng không quay đầu lại.
"Tôi biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận