[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2588: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6

Chương 2588: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6Chương 2588: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6
Người đầu tiên mua được cá mực kho, nếm thử một miếng, anh ta hận không thể cắn đứt đầu lưỡi: 'Cá mực này ăn ngon quá. Cũng cho tôi một phần móng heo kho."
"Đúng đúng đúng, tôi muốn đậu kho."
Mọi người nhất thời tranh nhau đi mua đồ kho, mà trước mặt quán ăn nhà họ Lỗ, trong nháy mắt lập tức vây đầy người.
Mà mấy quán ăn vặt khác xung quanh, nhất thời quạnh quế đi, mọi người thấy một màn như vậy, nhất thời hâm mộ.
"Cũng không biết quán ăn nhà họ Lỗ người ta làm như thế nào? Nhiều người xếp hàng như vậy?”
"Người ta làm đồ ăn ngon quá." Có một người bán hàng rong nhàn rỗi ngồi xuống cắn hạt dưa: "Nếu không phải là oan gia, tôi cũng muốn đi xếp hàng mua một phần."
Lời này lập tức nói trúng tim mọi người.
Có ông chủ bán hàng rong lập tức sai con mình: "Cho con ba đồng, con đi mua một phần lấy về, chúng ta cũng nếm thử nhé?"
Ông chủ cũng không nhịn được sáng mắt lên: "Ăn ngon thật, khó trách người ta làm ăn tốt."
Chờ Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy đứa nhỏ quen thuộc, cô lập tức quét ánh mắt qua mấy quán ăn vặt đối diện, đối phương nhất thời ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Đây cũng là nguyên nhân cô yên tâm như vậy.
Ngược lại cô không sợ bị học, nguyên liệu kho này là bí kíp độc nhất vô nhị của quán ăn nhà họ Lỗ, người ngoài muốn phá giải cũng không dễ dàng.
Thẩm Mỹ Vân cười cười, bảo Trương Anh cho mấy đứa nhỏ này mỗi thứ một phần.
Đứa nhỏ mua được, nhất thời vui mừng bưng hộp cơm, cầm lấy tay ba mẹ, gọi mọi người nếm thử. Đứa bé được tiền, nhất thời vui mừng hớn hở đi qua xếp hàng.
Cả tối nay đồ kho bán vô cùng tôtd, chưa tới chín giờ, tất cả đồ kho trong nồi đã bán hết.
Bọn họ so với đối phương không phải kém một chút xíu, khó trách khách hàng không thích, chính là chính bọn họ cũng không thích.
Thẩm Mỹ Vân ngược lại không nghĩ tới, món kho này sau khi mang lên, lại đều mua chuộc được đồng nghiệp.
Lại nhìn đồ ăn vặt của bọn họ, thật sự đều là đồ ăn mà sao có khác biệt lớn như vậy, tức chết người.
Điều này làm cho mọi người nhất thời cảm thấy đáng tiếc.
Có người đến mua.
Thẩm Mỹ Vân xua tay: "Không có, tối mai đến đây đi, món kho chúng tôi chỉ bán buổi tối."
ebookshop.vn
Ngay cả đậu chay và trứng cút cũng bị mua hết.
"Không còn nữa à?”
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Làm sao cậu biết?"
Đây là thứ mấu chốt, tất nhiên phải nắm giữ trong tay mình.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Nước sốt không bán."
"Nước kho của cô có bán không? Chúng tôi mua một ít vê kho cho nhà mình."
Đối phương thở dài, chờ sau khi anh ta rời đi, Trương Anh nói tiếp: "Tôi biết anh ta, anh ta là em vợ của nhà hàng trước, anh ta đến mua nước sốt hẳn là mang về nghiên cứu, cạnh tranh với chúng ta."
"Tôi nghe người ta nói món kho nhà cô rất ngon, cố ý chạy tới nếm thử. Không ngờ lại nếm thử không khí."
Trương Anh: "Hôm đó lúc tôi đi giao hàng ra ngoài, thấy anh ta đang giúp bưng đĩa."
Khó trách.
Thẩm Mỹ Vân: "Không tồi không tồi, cậu Trương có đặc điểm này, sau này có thể lợi dụng."
Được khen, Trương Anh có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
Món kho đã bán hết, Thẩm Mỹ Vân lập tức để cho mọi người dọn quán, thức ăn nhanh bên cạnh trên cơ bản cũng bán hết, ngược lại phở mì còn có mấy chục phần.
Thẩm Mỹ Vân bảo mọi người cùng nhau hỗ trợ xào, sau khi bán hết lập tức thu dọn sạp về nhà.
Chuyện đầu tiên về nhà, chính là tổng kết món kho trước một lần.
Món kho không tệ, hôm nay bán được bảy trăm ba.
Ngày đầu tiên bọn họ khai trương món kho, cho nên kho cũng không nhiều, so với tất thủy tinh, hoặc là nói thức ăn nhanh là tâm thường.
Đừng quên đây là ngày đầu tiên mở hàng bán món kho.
Trương Anh: "Không bán nhiều bằng thức ăn nhanh."
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Không thể so như vậy, món kho hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, chờ về sau danh tiếng tốt hơn, tất nhiên cũng sẽ chậm rãi nhiều lên. Không tệ không tệ, mọi người cố lên."
Có sạp đồ kho, tiếp theo chính là sạp đồ nướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận