[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2649: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 8

Chương 2649: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 8Chương 2649: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 8
Cả đời bà cũng không nghĩ tới, mình còn có thể đi máy bay.
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Máy bay nhanh hơn một chút, mẹ cũng không chịu khổ." Về phần một vé máy bay hơn chín mươi đồng, đối với cô mà nói, căn bản không phải là chuyện.
"Vậy thì tốt. Nếu ba con biết, không biết sẽ hâm mộ biết bao nhiêu."
Thẩm Mỹ Vân: "Ba con bận, nếu ông ấy không bận, cũng có thể qua chơi."
Thế nhưng đáng tiếc, Thẩm Hoài Sơn là một bác sĩ, hơn nữa còn là một bác sĩ cực kỳ ưu tú, mỗi ngày ông ấy bận muốn chất.
"Nhưng...' Thẩm Mỹ Vân lại nhớ ra một việc chính: "Miên Miên, con hỏi xem Hướng Phác muốn đi không?"
Cô nhớ mình nợ Ôn Hướng Phác một nhân tình lớn.
Miên Miên lắc đầu: "Anh Hướng Phác không rảnh, năm nay anh ấy học nghiên cứu sinh, còn phụ trách phòng thí nghiệm cho thầy giáo, mỗi ngày ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có. Nhưng nếu mẹ hỏi con, để tỏ lòng tôn trọng, con cũng đi hỏi anh Hướng Phác."
Bọn họ quyết định đi phương Nam.
Miên Miên tất nhiên không từ chối.
Chỉ nhìn nụ cười như vậy, Ôn Hướng Phác đã cảm thấy trong lòng mềm mại rối bời.
Lần này Miên Miên mới vui vẻ, cô bé mím môi cười, tươi mát xinh đẹp như đóa hoa mùa xuân nở rộ: "Vậy em chờ anh nha, anh Hướng Phác."
Chỉ tiếc là một tháng này Ôn Hướng Phác thật sự không có thời gian, anh ấy không muốn làm Miên Miên thất vọng, lập tức nói: "Anh tranh thủ trong vòng một tháng hoàn thành tất cả nhiệm vụ, xem nửa tháng sau có thể đi tìm em không."
Anh ấy xoa xoa mái tóc Miên Miên: "Được." Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Buổi trưa gọi thằng bé tới nhà ăn cơm."
Đây là tin tức cực kỳ tốt đối với Thẩm Mỹ Vân.
Bây giờ mua vé máy bay không cần chứng minh công việc.
Vé máy bay không giới hạn.
Thẩm Mỹ Vân lập tức tìm Quý Trường Đông, chuẩn bị nhờ anh ấy hỗ trợ lấy giấy chứng nhận công tác, kết quả lại đột nhiên được cho biết.
Đi du lịch hay không, ông ấy không quan tâm.
Vì thế, Thẩm Hoài Sơn còn chua xót rất lâu.
Ngược lại Trần Hà Đường không sao cả, ông ấy hiện tại mỗi ngày có thể nhìn thấy cháu gái nhỏ, ông ấy lập tức cảm thấy cực kỳ có động lực.
Cô lập tức đi đến quây bán vé sân bay mua ba tấm vé, vé bay vào ba ngày sau.
Sau khi giao phó cả nhà cho tốt, Thẩm Mỹ Vân lập tức dẫn mẹ và con gái đến sân bay, lúc lên máy bay, Trần Thu Hà còn nhìn chiếc máy bay kia rất lâu, nhịn không được cảm thán nói với Thẩm Mỹ Vân: "Hiện tại khoa học thật phát triển."
Chỉ là, làm cho cô bất ngờ là cô vậy mà gặp một người quen chính mình lần trước ngồi máy bay quen được.
Thẩm Mỹ Vân: "Đúng vậy."
"Nếu đi tàu hỏa thì không phải bốn năm ngày sao?"
Hơn nữa, nghe Mỹ Vân nói nửa ngày đã đến Dương Thành, đây chính là cách hơn một ngàn km.
Sau khi cô đưa vé lên máy bay cho tiếp viên hàng không, lập tức tìm được vị trí của bọn họ.
Ai có thể nghĩ tới, còn có thể bay trên trời.
Đối phương vẫn mặc váy đỏ, trang điểm nhẹ, rất tao nhã.
Lúc Tào Mai nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân, cũng bất ngờ: "Cô là?" Cô ấy chìm vào hồi ức, chỉ chốc lát đã nhớ ra: "Cô chính là người ngồi cạnh lần đầu tiên tôi gặp trên máy bay phải không?"
Cô ấy nhớ rõ lần đầu tiên cô ngồi máy bay còn thiếu chút nữa gặp chuyện, vẫn là Thẩm Mỹ Vân giúp cô hóa giải, vì thế, lúc ấy cô còn đưa lại danh thiếp cho đối phương.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: 'Là tôi."
Cô cũng nhớ ra: "Đồng chí Tào? Cô cũng đi Dương Thành?"
Có lẽ là khó gặp được người quen, Tào Mai nói cũng nhiều hơn vài phần, cô buông ly nước trong tay xuống, lúc này mới đáp: "Đúng vậy, lần trước gặp được cô là chúng tôi đi khảo sát, lân này đi nhà ở đều sắp hoàn thành."
Cô ấy đi nghiệm thu.
Nghe được hai chữ phòng ở này, Thẩm Mỹ Vân nhạy cảm nhận ra cái gì.
"Nhà?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận