[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2695: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 11

Chương 2695: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 11Chương 2695: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 11
Quách Khắc Kiệm cùng Nghiêm Hoa liếc mắt nhìn nhau: "Chỉ có hai người chúng cháu sao?" bọn họ vẫn là sinh viên, không biết có thể đảm nhiệm hay không.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Còn có một vị ở cục xây dựng Bắc Kinh, nhưng tên của đối phương dì không tiện tiết lộ, chờ hai cháu cùng đi về phía nam, là có thể biết."
Có lời này, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.
Quách Khắc Kiệm do dự: "Dì Thẩm, không biết bên dì còn có thể có thêm một người không?”
Đối tượng của cậu ta cũng tìm việc làm, hơn nữa đối phương và cậu ta là cùng một chuyên ngành.
"Nếu các cháu có bạn học, đương nhiên là hoan nghênh giới thiệu vào
Mặt Quách Khắc Kiệm có chút đỏ: "Đối tượng của cháu cùng chuyên ngành với cháu, cô ấy còn là người đoạt được học bổng quốc gia, năng lực chuyên môn so với cháu còn vững chắc hơn, cháu có thể giới thiệu cô ấy tới đây sao?"
Thẩm Mỹ Vân: "Có thể."
Đối với họ, thời gian là tiền bạc.
Thẩm Mỹ Vân đưa tay về phía cô ấy: "Hoan nghênh gia nhập."
Cô vừa nói, tất cả mọi người đều thích nghe.
Thẩm Mỹ Vân: "Là hai bên đều có lời mà phải không?"
Đường Mẫn: "Cảm ơn dì đã cho cháu một công việc."
Tiếp theo, Thẩm Mỹ Vân chính là nói thẳng: "Các cháu có thời gian không? Dì đưa các ngươi trực tiếp đi Dương Thành? Nếu có dì sẽ mua vé máy bay ngày mai."
Quách Khắc Kiệm rất nhanh đã dẫn đối tượng Đường Mẫn tới, là một nữ sinh rất ngại ngùng, còn đeo kính.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy là được, đưa thẻ sinh viên cho dì, dì đi mua vé máy bay." "Không có thời gian?"
"Không không không, có thời gian."
Nhưng mấy người Quách Khắc Kiệm lại không nghĩ tới: "Nhanh như vậy sao?"
Thẩm Mỹ Vân: "... 2"
Ôn Hướng Phác bên cạnh nói: 'Dì ấy là mẹ Miên Miên."
Anh ấy vừa dứt lời, Quách Khắc Kiệm bọn họ nhất thời không do dự, lưu loát đưa thẻ học sinh cho Thẩm Mỹ Vân.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, rốt cuộc là có chút do dự.
Tên của con gái cô dùng tốt như vậy sao???
Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng nhận ra điều gì: "Vậy tương lai Miên Miên sẽ đăng ký chuyên ngành này sao?”
Sao cô lại không biết.
Thẩm Mỹ Vân: "... 2"
Ôn Hướng Phác: "Miên Miên mời họ ăn cơm, còn giúp họ vẽ tranh, một trận thành danh.
Ôn Hướng Phác: "Miên Miên rất có tài trong lĩnh vực thiết kế kiến trúc, mỗi lần truyền cảm hứng cho họ, đều khiến mọi người cảm thấy mới mẻ."
Có lẽ là thấy được nghi hoặc của Thẩm Mỹ Vân.
Ôn Hướng Phác: "Em ấy có suy nghĩ này."
Thẩm Mỹ Vân phát hiện mình rất thất trách, ngay cả con gái thích cái gì cũng không biết.
Cô thở dài: "Hướng Phác, thật sự cảm ơn cháu."
Ôn Hướng Phác lắc đầu: "Đúng rồi, dì Thẩm, thành tích Miên Miên ngày mốt sẽ có, dì muốn ở lại thêm một ngày không?"
Thẩm Mỹ Vân quả thật không ở lại được, cô lắc đầu: "Đến lúc đó thành tích của con bé đã có, cháu gọi điện thoại cho dì và Miên Miên nhé?”
Ôn Hướng Phác: "Cũng được, cháu và Miên Miên thương lượng chờ em ấy có thành tích, cháu sẽ đi phía nam tìm em ấy."
Vừa vặn thí nghiệm của anh ấy cũng sắp kết thúc.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy làm phiền cháu rồi."
Ôn Hướng Phác lắc đầu, dưới ánh mặt trời, khuôn mặt anh ấy ôn nhuận như ngọc, ngũ quan tuấn mỹ đại khí, mỗi một bộ phận đều vừa vặn.
Dù là Thẩm Mỹ Vân cũng không nhịn được trong lòng cảm thán một câu, đứa nhỏ này sinh thật đẹp mặt.
"Vậy bọn dì ở phía nam chờ cháu."
Ôn Hướng Phác đáp một tiếng.
Thẩm Mỹ Vân lúc này mới nói với bọn Quách Khắc Kiệm: "Các cháu có thể trở về thu dọn đồ đạc, bây giờ dì đi mua vé máy bay, nhanh nhất sáng mai chúng ta có thể rời đi. Đúng rồi, mấy người các cháu bên trong ai có chứng nhận ngành nghề kiến trúc chuyên nghiệp?”
Nếu cô đến Bằng Thành đăng ký công ty, nhất định là cần thiết.
Quách Khắc Kiệm: "Ba người chúng cháu đều có."
Đã năm ba rồi, nếu giấy chứng nhận này còn chưa thi xong, đó là bọn họ vô năng.
Thẩm Mỹ Vân giơ ngón tay cái về phía họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận