[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2786: Ngày Thứ Ba Trắm Mười Sáu Xuyên Không 9

Chương 2786: Ngày Thứ Ba Trắm Mười Sáu Xuyên Không 9Chương 2786: Ngày Thứ Ba Trắm Mười Sáu Xuyên Không 9
Chợt, nhìn chợ rau người không nhiều lắm, lập tức đi vào xung quanh tìm cửa hàng.
Kết quả, tìm một vòng lúc này mới phát hiện nơi này dường như không còn quầy hàng trống, không có biện pháp, cô tìm được nhân viên quản lý thị trường nơi này.
"Đồng chí, tôi muốn hỏi, ở đây có chỗ cho thuê không?"
Đối phương nhìn lướt qua cô: "Cô thuê cửa hàng làm ăn kiểu gì?"
Thẩm Mỹ Vân: "Bán thịt, thịt heo, thịt gà, thịt thỏ, không giới hạn."
Cô vừa dứt lời, đối phương nhất thời mở to hai mắt: "Cô xác định?"
Thẩm Mỹ Vân: 'Xác định. Nhà tôi mở trại chăn nuôi."
Sau khi có lời này, Tiễn Khai lập tức vỗ ngực cam đoan: "Tôi tìm cửa hàng cho cô."
"Trước kia nơi này bán cá, bởi vì muốn bán cá sống, cho nên có bể nước, cửa hàng cũng lớn hơn một chút, tiền thuê nhà một tháng mất bảy mươi đồng."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Được. Lớn nhỏ không câu nệ, chỉ cần có thể bày đặt thịt heo đi vào là được." Cô nhìn xuống, quây hàng phổ biến của mọi người đều là ba nhăm mét vuông, bày đầy hàng hóa, khách hàng đều là ở giữa đường chọn lựa mua bán.
Thẩm Mỹ Vân: "Tôi đi xem."
Lúc trước là quây bán cá, trong nhà ông chủ bán cá đã xảy ra chuyện, quầy nói là thuê lại, nhưng vẫn không tìm người nhận.
Tiền Khai gật đầu: "Phía trước góc rẽ có một nhà, thế nhưng vị trí không tốt lắm, cô muốn không?"
Sau khi đi xem, cô phát hiện cửa hàng bán cá này khoảng mười mét vuông, lớn hơn cửa hàng bán cá bên cạnh một chút.
Bọn họ đều là nhân viên công tác ở đây, muốn mua thịt cũng không dễ dàng.
"Trực tiếp ký hợp đồng đi." Thẩm Mỹ Vân: 'Vậy được."
Cô cảm thấy vị trí này không tệ, chủ yếu là cửa hàng đủ lớn, thuận tiện mỗi ngày giết thịt heo tươi mang tới.
Anh ta còn sợ đối phương cảm thấy đắt.
Sau khi trả tiền xong.
Đối phương vừa đến, Thẩm Mỹ Vân lập tức cùng đối phương ký hợp đồng, trực tiếp trả trước nửa năm tiền thuê nhà.
Cũng chính là bốn trăm hai mươi khối.
Tiền Khai không nghĩ tới gặp được bà chủ sảng khoái như vậy, anh ta ngay lập tức nói: "Tôi gọi ông chủ trước kia tới, cô chờ một chút."
Căn nhà này lập tức tạm thời thuộc về cô, Thẩm Mỹ Vân nhìn kết cấu bên trong, phát hiện đều phải sửa sang lại một lần.
Cô suy tư một chút, gọi điện thoại tới Mạc Hà: "Đại Hà, giúp tôi gọi A Ngưu và A Hổ lại đây.
Bên này trang hoàng cửa hàng, Thẩm Mỹ Vân cũng không nhàn rỗi, cô cần người, mới mở quán thịt heo, tất nhiên phải có người đến tiếp quản.
Đây gần như là bản năng thương mại mà Thẩm Mỹ Vân khắc sâu vào trong xương tỦy.
Trên tường toàn bộ thay đổi đèn sợi đốt, đèn sợi đốt chiếu sáng trên thịt heo sẽ có vẻ thịt heo rất tươi.
Giao cho người ngoài cũng không yên tâm.
Cô lập tức quen đường cũ tìm được đội xây dựng ban đầu, bảo đối phương đập phá kiến trúc bên trong, sửa sang lại một lần nữa.
Chỉ chốc lát, A Ngưu và A Hổ đã tới nghe điện thoại.
"Dì Thẩm, dì tìm chúng con?"
Hai người chừng hai mươi tuổi, nhưng lại không có công việc đứng đắn, A Hổ còn tốt, anh còn có thể làm việc trong ruộng, A Ngưu một lòng muốn ra ngoài nhìn thế giới, tâm cũng không định.
Cho nên, nhiều năm như vậy, cậu ta đi khắp nơi làm công, cũng là cao không được thấp không xong.
Thẩm Mỹ Vân nói thẳng: 'Dì mở một cửa hàng bán thịt heo ở Bắc Kinh, các cháu có muốn tới không?"
Cô vừa dứt lời, A Ngưu sáng mắt lên: 'Muốn tới muốn tới. Dì Thẩm, dì chờ cháu, cháu tới ngay."
Cậu ta nhìn về phía A Hổ: "Em có đi hay không?"
A Hổ có chút do dự: "Em học thợ mộc cũng sắp xong rồi."
Hơn nữa, cậu ta còn ở nhà hỗ trợ trồng trọt.
A Ngưu: "Em nghĩ kỹ đi, đây là cơ hội duy nhất chúng ta có thể ra ngoài ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Em thật sự không muốn đi?"
Cậu ta cũng muốn gọi A Hổ ra ngoài.
"Em nghĩ xem, Ngân Hoa và Ngân Diệp, bọn họ đều có thể đón ông bà nội đến Dương Thành sống qua ngày rồi. Chẳng lẽ em không muốn sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận