[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 392: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 2

Chương 392: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 2Chương 392: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 2
Anh ta sẽ trực tiếp trao đổi với quân đội, để cho cô vợ của mình bị sai khiến, bị sử dụng đến chết. Sau khi bị lợi dụng xong, anh ta sẽ được đổi lấy mạng lưới mối quan hệ giao thiệp trong quân đội.
May mắn thay, Trần Viễn rất vui mừng vì Quý Trường Tranh không phải là một trong số mấy kẻ đó.
Cũng vào lúc này, Trần Viễn mới có sự yên tâm khi giao em gái Mỹ Vân của mình cho đối phương Quý Trường Tranh là một người đàn ông, sẽ là một người chồng tốt, anh có khả năng bảo vệ vợ mình.
Quả nhiên, sau khi anh nói xong, mấy người sĩ quan hậu cần cũng ý thức được có điều gì đó không ổn.
Sĩ quan hậu cần cũng biết lỗi sai của mình, ngay lập tức sửa lỗi.
"Chuyện này đúng là tôi quá nóng lòng, chúng ta cứ làm như vậy đi, Trường Tranh, dù sao cậu cũng muốn đến nhà đàng gái để bàn bạc về thời gian kết hôn. Tôi sẽ đi cùng cậu hỏi thăm thử ý kiến của Mỹ Vân. Nếu cô ấy đồng ý, trong tương lai, tôi sẽ tiếp tục đẩy mạnh không ngừng, giúp đỡ, hỗ trợ cô ấy."
"Còn nếu cô ấy không đồng ý, tôi đương nhiên đang nghĩ cách, đương nhiên..."
Nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Quý Trường Tranh đang nhìn sang, sĩ quan hậu cần vội vàng nói thêm: "Nếu cô ấy không đồng ý, tôi đương nhiên không thể cưỡng ép cô ấy làm như vậy được."
Thành phố Mặc Hà có tổng cộng tâm mấy chục công xã, mấy người lãnh đạo công xã phản ứng mau lẹ, cơ bản đều đưa cành ô liu về phía Thẩm Mỹ Vân.
*
Cô đã hoàn thành khóa đào tạo kỹ thuật chăn nuôi heo cho hàng chục đội sản xuất ở công xã Thắng Lợi, sẵn tiện vừa thu thập, sửa sang lại tài liệu, vừa chắt lọc được nội dung vào ba cuốn sổ bìa cứng. Tuy nhiên, cô có biết thì cũng không sao cả, dù sao thì bên này, cô vẫn đang tiến hành công việc một cách đâu vào đấy.
Thẩm Mỹ Vân hoàn toàn không biết rằng kỹ năng nuôi heo của cô nổi tiếng đến mức trong quân đội, ai ai cũng biết đến tên cô.
Kỹ thuật đào tạo của cô thậm chí còn dân dần lan rộng sang các công xã khác.
Quý Trường Tranh: "Cái này còn tạm chấp nhận được."
Điều này khiến người dân trong công xã đều đứng ngồi không yên.
Thẩm Mỹ Vân là một nhân tài kỹ thuật, càng cần phải được khai thác, săn lùng để mọi người có thể được lợi từ nguồn tài nguyên sống này.
Nhưng mà, điều khiến công xã bọn họ bất ngờ là dù có bao nhiêu cành ô liu được đưa đến thì toàn bộ cũng đều không có chút tin tức nào như đá chìm đáy biển.
Hy vọng Thẩm Mỹ Vân có thể đến công xã của bọn họ cũng như thực hiện việc đào tạo. Những lãnh đạo công xã đều cho rằng khoa học và công nghệ là lực lượng sản xuất chủ lực.
"Nếu nhìn theo như vậy, khó có thể nói rằng kỹ thuật viên tên Thẩm Mỹ Vân kia là một kỹ thuật viên có học thức, thực sự có khả năng chỉ là một kiểu tung hỏa mù, tung tin thất thiệt của công xã Thắng Lợi mà thôi, chắc do lãnh đạo phía trên đầu cơ trục lợi, lấy lòng."
"Chẳng lẽ kỹ thuật viên Thẩm đem công xã Thắng Lợi trở thành chiêu bài? Thực ra đối phương không biết gì cả. Sẽ không thật sự như vậy chứ. Không đâu. Lúc vận động đến chỗ chúng tôi giảng dạy, cô ấy đã không có tin tức gì cả."
"Chuyện này không phải là không có khả năng, ông quên rồi sao, trước đây công xã Lệ Hoa bọn họ có một nhân tài kỹ thuật về phân bón, kết quả là cũng mời được người đó đến công xã, nên nói như thế nào đây? Cậu ta còn nói chuyện không rõ ràng bằng một ông lão nông dân không đọc được một chữ.”
Đều rối rít nảy sinh nghỉ ngờ.
Khi nghe những lời này, có người nói phụ họa: "Chủ nhiệm Lưu của công xã Thắng Lợi trong bụng đầu ý xấu nên mới dám tung ra những tin tức sai lệch như vậy."
"Tôi nghĩ người còn tệ hơn chủ nhiệm Lưu là đồng chí Thẩm Mỹ Vân. Cô ấy còn dám thừa nhận sao. Tôi đã nói rồi. Cô ấy chỉ là một con nhóc ngốc nghếch, cô ấy biết được cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận