[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 455: Ngày Thứ Bốn Mươi Tám Xuyên Không 8

Chương 455: Ngày Thứ Bốn Mươi Tám Xuyên Không 8Chương 455: Ngày Thứ Bốn Mươi Tám Xuyên Không 8
Thậm chí, bản thân Lâm Chung Quốc cũng cảm nhận được, cho nên bây giờ số lần anh ta tới tìm anh ấy cũng không nhiều, anh ta cũng rất thông minh, mỗi lần đều kêu con cái tới tìm Thanh Tùng chơi.
Cứ như vậy, thật ra có rất nhiều lần Chu tham mưu cũng không có cách nào ngăn cản.
Anh ấy là người lớn, tốt nhất là đừng can thiệp vào chuyện con cái kết giao bạn bè.
Nhưng mà, nói thật thì sau khi nhìn xong Lâm Lan Lan, lại nhìn qua Miên Miên, hiển nhiên là Miên Miên được dạy dỗ tốt hơn, càng hiểu chuyện hơn nhiều.
Từ động tác nói chuyện của cô bé là đã có thể nhìn ra được rồi.
Năm nay cô bé mới năm tuổi, nhưng thậm chí cô bé nói năng rất rõ ràng, các cậu ấy thích cháu, là vì mẹ của cháu yêu cháu.
Chỉ điểm này thôi, thật ta có rất nhiều người lớn đều không nhận rõ.
Thật ra, bản chất của chuyện này chính là con cái của bạn ở bên ngoài được tôn trọng chừng nào, được quyết định bởi năng lực của ba mẹ ở bên ngoài lớn tới cỡ nào.
Nhưng mà có rất nhiều người lại không biết, thậm chí bản thân của Chu tham mưu cũng không biết.
Về điểm này, Chu tham mưu cũng là sau khi kết hôn một thời gian dài, sau khi làm cha rất lâu, nhìn thấy thái độ Lâm Chung Quốc đối xử với Thanh Tùng của nhà bọn họ, mới từ từ hiểu ra.
Con cái từ nhỏ sống có tốt không đều nhờ vào ba mẹ, sau khi ba mẹ già rồi sống có tốt hay không, là nhờ vào con cái.
Điều này chỉ có thể khiến Chu tham mưu than thở: "Đồng chí Thẩm, cô đúng là đã dạy dỗ Miên Miên rất tốt."
Nhưng năm nay Miên Miên mới năm tuổi, nó lại có thể hiểu rõ.
Thật ra điều này là một vấn đề được bổ trợ cho nhau. Rốt cuộc ba mẹ có yêu con cái hay không, thì đứa trẻ được yêu thương, cho dù lúc ở bên ngoài bị người khác bắt nạt, đối phương cũng sẽ suy tính, sau khi suy tính lại, có dám bắt nạt hay không, phải coi có chấp nhận được cơn thịnh nộ của ba mẹ đứa bé đó hay không.
Không ngờ được, sau khi Thẩm Mỹ Vân nói mấy lời này, Miên Miên lại lắc đầu một cách nghiêm túc: "Rõ ràng là nhờ mẹ dạy con tốt."
Lúc ở bên ngoài, cô sẽ tiếc lời mà khen Miên Miên.
Chỉ có như vậy, con gái của cô mới càng tự tin hơn, càng ung dung hơn.
Thẩm Mỹ Vân nghe thấy mấy lời này, cô liên bật cười, ngược lại không cho đó là công lao của mình, mà lại nói: "Là bản thân Miên Miên nhà chúng tôi thông minh, con bé rất thông minh."
Thật ra trước đây Miên Miên không có cảm giác này, từ nhỏ trong cuộc sống của cô bé chính là mẹ.
Nghĩ tới đây thôi.
Miên Miên không nhịn được mà leo lên người của Thẩm Mỹ Vân, dựa vào bờ vai của cô, dính sát vào mặt của cô, hài lòng nói: "Mẹ ơi, con rất hạnh phúc vì có mẹ."
Mẹ dạy cho cô bé biết rất nhiều đạo lý, cho nên cô bé mới có thể cãi thắng người ta những lúc cãi nhau.
Mẹ đối xử tốt với cô bé, cô bé cũng coi đó là điều đương nhiên, thậm chí cảm thấy nên như vậy.
Nghe thấy những lời cô con gái của mình nói, với lại còn ôm hôn dính người như vậy, Thẩm Mỹ Vân thật không chịu nổi, cô lập tức ôm lấy Miên Miên, không nhịn được hôn thật mạnh cô bé.
Cho nên, cô bé là cục cưng của mẹ.
Hoá ra cô bé lại may mắn như vậy, được làm con của mẹ.
Hoá ra không phải mỗi một người mẹ đều sẽ yêu thương con cái của chính mình.
Hơn nữa còn là cục cưng có một không hai. Cho tới khi, cô bé và mẹ về quê tới đại đội tiên tiến này, sau khi cô bé kết giao với nhiều bạn mới. Miên Miên mới biết, hoá ra không phải tất cả những người mẹ nào, cũng tốt giống như mẹ của cô bé.
"Có con ở đây, mẹ cũng rất hạnh phúc."
Thẩm Mỹ Vân cũng nói giống vậy.
Quý Trương Tranh đang lái xe ở phía trước, không nhịn được cũng nhìn vợ của mình ôm hôn con gái qua gương chiếu hậu.
Ôi, ôi, cũng muốn được tham gia vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận