[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 500: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 3

Chương 500: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 3Chương 500: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 3
"Lúc đó tôi cũng không lo lắng như cậu đâu, lúc đó tôi phải làm gì nhỉ, phải ăn phải ngủ, sáng ngày hôm sau tôi còn ngủ quên nữa, suýt chút nữa thì đã qua giờ kết hôn."
Quý Trường Tranh nghe đến đây thì cười khẩy một tiếng: "Mà thôi, tôi không nói chuyện với người miệng toàn những lời bịa đặt như anh."
Ai cũng biết sĩ quan hậu cần là người sợ vợ có tiếng, nếu như anh ấy đến muộn vào lúc đám cưới thì chị dâu đã đánh gãy chân anh ấy ngay tại chỗ rồi.
Sĩ quan hậu cần nghe vậy liền nói: "Sao lại nói tôi bịa đặt hả, không tin thì câu về hỏi chị dâu đi."
Quý Trường Tranh không muốn nói chuyện với anh ấy, dứt khoát đứng dậy, trực tiếp đi mặc quần áo, làm ra vẻ như muốn đi ra ngoài.
Vừa thấy thế, đầu của sĩ quan hậu cần giật nảy lên: "Không phải chứ, lúc này rồi mà cậu còn muốn đi đâu vậy? Cậu chỉ cần hỏi tham mưu Chu, chắc chắn anh ấy cũng nói như vậy."
Quý Trường Tranh mặc áo khoác vào: "Tôi không hỏi tham mưu Chu, tôi muốn đi gặp Mỹ Vân.”
Vừa nói xong, sĩ quan hậu cần bộ phát lên, gân như nhảy ra khỏi giường ngay lập tức: "Không phải chứ, Quý Trường Tranh, cậu có bệnh sao? Trước ngày kết hôn cô dâu chú rể không thể gặp nhau, cậu không biết hả?"
Sĩ quan hậu cần trực tiếp đi khóa cửa lại: "Tôi xin cậu hãy suy nghĩ cho mẹ vợ của cậu một chút."
Quý Trường Tranh nhìn sĩ quan hậu cần đang chặn đường: "Tôi biết."
Anh quá lo lắng, chỉ có Mỹ Vân mới có thể giải tỏa được sự căng thẳng của anh.
"Chỉ muốn gặp cô ấy."
"Biết mà cậu vẫn đi?"
"Không được, không được, tốt nhất là cậu đi ngủ sớm cho tôi." Sĩ quan hậu cần trước giờ vẫn luôn nói mình tay chân già nua, vậy mà đã chặn lối đi của Quý Trường Tranh, từ khi đứng dậy khỏi giường đến bây giờ cũng chỉ mất khoảng một giây thôi.
Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút: "Đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn muốn đến gặp Mỹ Vân."
"Ngày mai con gái cưng của mẹ vợ cậu đi lấy chồng, rất có khả năng là tối nay bà ấy sẽ ngủ với con gái cưng của bà ấy, lúc này cậu đi tìm vợ cậu, chắc chắn sẽ kinh động đến mẹ vợ của cậu, đến lúc đó trong mắt mẹ vợ cậu, chẳng phải đã thêm một hình tượng không ổn với cậu hay sao?
Điều này...
Lời vừa nói đến đây, Quý Trường Tranh dừng lại, anh cau mày nói: "Việc này có liên quan gì đến mẹ vợ của tôi?"
Sĩ quan hậu cần vội lắc người: "Tham mưu Chu, Trần Viễn, các cậu mau tới đây!"
Máu khắp cơ thể anh đang sôi sục dâng trào.
Thấy mình không thể nào ngăn được Quý Trường Tranh.
Anh cũng không biết là tại sao, chỉ muốn gặp cô, nói với cô rằng hễ nghĩ đến ngày mai sẽ kết hôn vơi cô thì anh rất kích động.
"Nhanh lên!"
Thì ra là vậy.
Sĩ quan hậu cần: "Đoàn trưởng Trần, tôi xin cậu hãy trông coi em rể của cậu đi, bây giờ cậu ấy muốn đi gặp cô dâu, cậu nói cho cậu biết, làm gì có đạo lý này vậy?"
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Trên mặt hai người đều có chút sợ hãi.
Lúc này, Trần Viễn không nhịn được cười: "Tôi còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lớn nữa chứ.”
Người làm quân nhân khi ngủ cũng phải cảnh giác, nên vừa kêu một cái thì hai người ở sát vách đã chạy tới.
Phải nói rằng Trần Viễn vẫn biết nhấn trúng trọng điểm, thẳng thắng nói rằng: "Chỗ chúng ta có một cách nói thế này, trước khi kết hôn cô dâu chú rể gặp nhau, thì cuộc sống sau này sẽ không suôn sẻ. Quý Trường Tranh, cậu tự xem nên làm thế nào đi, cậu có muốn khiến cho hôn nhân của mình suôn sẻ không?"
Muốn!
Đương nhiên là muốn rồi.
Quý Trường Tranh đúng là rất muốn, thế nên đã đè nén lại ý muốn ra ngoài ban đầu.
"Vậy tôi sẽ buộc hoa đỏ lên xe vậy."
Sĩ quan hậu cần: "..."
Trần Viễn: "..."
"Sáng mai rồi hãy buộc, bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, đen như quạ thấy gì đâu mà buộc..." Trần Viễn đổi lại nói thành: "Buộc nếu như không đẹp, thì hôn nhân cũng không suôn sẻ."
Quý Trường Tranh: "Há."
"Vậy sáng mai trời sáng sẽ buộc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận