[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 504: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 7

Chương 504: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 7Chương 504: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 7
Bên ngoài, đám người Kiều Lệ Hoa đã đến rồi, những người đầu tiên tới đều là nữ thanh niên trí thức. Nghe tiếng động. Thẩm Mỹ Vân nhìn sang.
Vừa nhìn một cái.
Đám người Kiều Lệ Hoa cũng sửng sốt trong giây lát, nói thật thì họ vẫn luôn biết rằng Thẩm Mỹ Vân xinh đẹp, nhưng có thể đẹp đến mức này.
Cũng khiến cho người khác ngạc nhiên.
"Mỹ Vân, hôm nay cô xinh đẹp quá”
Kiều Lệ Hoa mỉm cười khen ngợi.
Thẩm Mỹ Vân: "Không phải nói cô dâu đẹp nhất trong ngày cưới hay sao?"
Vừa lên tiếng, Trân Thu Hà đã nói: "Đừng nói chuyện, mẹ đang bôi son môi cho con đấy.
Thẩm Mỹ Vân hỏi cô ấy.
Trần Thu Hà lúc này mới do dự nhìn Thẩm Mỹ Vân, Thẩm Mỹ Vân: "Mẹ đi đi, trong nhà có nhiều người như thế mà."
Đợi Trần Thu Hà đi ra ngoài.
Kiều Lệ Hoa đương nhiên đồng ý.
Lúc này, Trần Thu Hà vẫn còn không yên tâm, đưa thỏi son cho Kiều Lệ Hoa: "Phiền Lệ Hoa con ở trong phòng, trông chừng giúp dì nhé."
"Cô đã nhìn thấy hết rồi?"
Thẩm Mỹ Vân thở dài, Kiều Lệ Hoa lập tức hiểu ra: "Dì, để con tô son môi cho Mỹ Vân cho, con thấy người bên ngoài bận rộn quá, dì ra ngoài xem sao đi."
Vừa mong chờ con cái lấy chồng, lập gia đình, nhưng khi con cái lấy chồng rồi, thì lại không đành lòng, mất bình tĩnh đến mức toàn thân khó chịu.
Tào Chí Phương đột nhiên nói một câu: "Tôi cảm thấy là bà ấy không nð, con gái lấy chồng rồi, sau này là người của nhà người ta rồi, không quen, không đành lòng, cho nên trong lòng luôn nóng nảy."
Không phải là không vui, con gái lấy chông đương nhiên là vui, nhưng cho đến khi ngày ấy đến, thì lại rất mâu thuẫn.
Kiều Lệ Hoa gật, gật đầu: "Dì căng thẳng hồi hộp do gả con gái nên có hơi mất bình tĩnh"
Thẩm Mỹ Vân cũng hiểu được sự thật này, có thể đợi sau này Miên Miên lấy chồng, cô cũng sẽ có tâm lý như vậy.
Đám người Thẩm Mỹ Vân không chịu được nhìn sang.
"Mọi người nhìn tôi hết làm gì? Tôi nói thật đấy, năm đó lúc chị cả tôi lấy chồng, mẹ tôi cũng có phản ứng như thế này, chờ ngày này trôi qua là ổn."
Những lời này của Tào Chí Phương nói trúng điểm mấu chốt.
Cô ngồi xuống để Kiều Lệ Hoa tô son cho mình, tô son xong, cô mím môi lại.
"Nhưng mà, cũng chỉ náo nhiệt ngày hôm nay thôi, chờ hết hôm nay, ngày mai thì vắng vẻ rồi."
"Bên ngoài rất bận rộn, cậu của cô đang nhóm bếp, ba của con đang tiếp đãi khách khứa, sắp đặt bàn."
"Bên ngoài thế nào rồi?"
Thẩm Mỹ Vân mỉm cười: 'Cám ơn."
"Dù sao thì không có ai rảnh cả."
Kiều Lệ Hoa quan sát một lúc: "Đẹp quá."
Gả con gái chính là như vậy, trong nhà chỉ náo nhiệt một ngày.
Vừa nói ra lời này, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Kiều Lệ Hoa trừng mắt lên, chuyện nào ra chuyện đấy, Tào Chí Phương này thật sự không biết nói chuyện mà.
Tào Chí Phương cũng nhận ra mình đã nói sai nên bụm miệng lại: “Cái miệng đáng tát này, thực sự nói không dễ nghe, nhưng quả thật là sự thật."
Nuôi con gái là vậy đó.
Kiều Lệ Hoa không muốn nói chuyện với cô ta, nên dứt khoát chuyển chủ đề: "Cũng không biết chú rể đi đến đâu rồi ha?"
Vừa nói ra điều này.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: 'Không biết, bây giờ là bảy giờ bốn mươi rồi, tôi đoán bên đó cũng nhanh thôi."
"Hay là tôi ra ngoài, ở trong sân nhìn xuống xem nhé?"
Vừa nói lời này, thì định đứng dậy, kết quả bị Kiêu Lệ Hoa đè xuống: "Cô chờ đi, tôi đi hỏi dì, xem cô có thể ra ngoài không."
Chuyện này...
Thẩm Mỹ Vân chán nản, một lúc sau Kiều Lệ Hoa đi tới nói: 'Dì đã nói, trước khi nhà trai tới, xin cô hãy ở yên trong phòng, không được bước ra khỏi phòng một bước."
"Nếu không thì, đánh gãy chân."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Dù sao thì đây là mẹ ruột của cô, nhưng nếu đổi lại là người khác, cô sẽ cải nhau một trận với họ.
Những người bên cạnh đều không nhịn được cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận