[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 510: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 3

Chương 510: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 3Chương 510: Ngày Thứ Năm Mươi Bốn Xuyên Không 3
Sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu đi theo đều hứng thú, vui vẻ nhìn chăm chú Quý Trường Tranh.
Muốn biết xem anh sẽ làm thế nào.
Trước đó, cả đường Quý Trường Tranh rất thuận lợi. Giờ thì hay lắm, bị anh cả đánh ngã luôn.
Sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu đều không lên tiếng.
Cái này.
Quý Trường Tranh suy tư rồi nói: "Anh!"
"Em muốn lấy em gái anh có phải không?"
Với vấn đề này, Quý Trường Tranh thở dài nói: "Phải."
Tiền mở đường.
"Vậy có đưa hay không?”
Dù so với một ngày tờ thì tất nhiên giá trị của Đại Thiên Môn vẫn cao hơn. Nhưng không có cách nào khác, hiển nhiên là Quý Trường Tranh cần cái này hơn một nghìn tờ tiền.
Đây chính là hối lộ cho anh vợ.
"Anh, nghe nói anh thích thuốc lá Đại Thiên Môn? Trong ký túc của em vẫn có ba cây, về em lấy cho anh có được không?
Cho dù đưa hai trăm tờ ra ngoài thì cũng hữu dụng.
Anh đúng là muốn lấy em gái của người ta, hơn nữa là cực kỳ muốn kết hôn.
Nói vấn đề này thì đúng là nan giải.
Đáng tiếng là biện pháp hay như thế lại bị anh cả đánh gãy.
Bên trong cửa, Trần Viên vẫn vô tình nói: "Em thấy em gái anh quan trọng hơn hay là hai gói thuốc quan trọng hơn?"
Là biện pháp độc đáo và tốt nhất.
Biểu cảm ủy khuất muốn chết.
Tất nhiên là em gái quan trọng hơn rồi.
Vì thế, anh không tình nguyện mà đưa túi tiền kia, toàn bộ đều đưa qua. Khe cửa hơi hẹp nên chỉ có thể đầy từng chút vào.
Sao Quý Trường Tranh trả lời đây?
Thấy thế Trần Thu Hà bên trong cũng không nhẫn tâm: "Trần Viễn, hay là bỏ qua đi?"
Này là sự thật, không để cho đối phương thấy người nhà mẹ đẻ cô dâu lợi hại thì sau này ức hiệp cô dâu biết làm sao?
Anh ấy nói với Trần Thu Hà: "Cô à, chỉ có lần này thôi."
Trân Viễn nhận túi tiền to từ khe cửa, cân nhắc thử khá nặng, tên này cũng biết cách gian lận đấy.
Căn bản là không được.
"Sau này không có cơ hội cản đâu."
Nếu không để lại cho Quý Trường Tranh thì sao tẹo nữa anh qua cửa được.
Trân Thu Hà cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói với Quý Trường Tranh: "Trường Tranh, con cố lên!"
Mẹ vợ cũng không giúp được gì.
Quý Trường Tranh thu lại vẻ mặt ủy khuất, nói đều không ai nghe thì anh còn biểu diễn làm cái gì?
Quý Trường Tranh hít sâu một hơi nói: "Trước khi anh ra đề thì cho em hỏi, trong cửa có bao nhiêu người?"
Cửa thứ hai đều là đàn ông bảo vệ cái cửa này. Vì thế, ngoại trừ Trần Viễn ở ngoài còn có nam thanh niên trí thức Chu Vệ Dân, chủ nhiệm Lưu của công xã và cộng sự Vương với một vài thành viên của đại đội.
Hơn nữa toàn là những người mạnh mẽ và quyền lực.
Trần Viễn liếc mắt nói: "Tám người."
Tám người đàn ông trưởng thành, cho dù Quý Trường Tranh có muốn phá cửa đi vào cùng không dễ dàng.
Phá không vào được.
Nghe được câu trả lời, sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu lập tức liếc nhau, đoàn trường Trần, người này đúng là xấu xa.
Ưu thế duy nhất của Quý Trường Tranh đều đã bị đánh gấy.
Phải biết rằng, thể lực Quý Trường Tranh khỏe có tiếng. Chất lượng của cửa gỗ này chỉ cần một nắm đấm của Quý Trường Tranh là vỡ nát.
Nhưng dù chất lượng cửa gỗ không tốt thì cũng không thể chịu đựng được tám người đàn ông phía sau của gỗ này.
Còn là một nhóm người có sức lực lớn mạnh.
Con đường dựa vào sức mạnh duy nhất của Quý Trường Tranh đã bị phá hỏng.
Cả sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu đều không khỏi thay anh chảy tâng mồ hôi lạnh.
Quý Trường Tranh cũng đau đầu, anh suy nghĩ rồi bỗng nhiên nói: "Anh, chúng ta đánh cược không?”
"Em nói đi."
"Bên trong có tám người, nếu như năm người chọn mở cửa cho em thì anh phải mở cửa. Nếu như thất bại em sẽ nghĩ biện pháp khác."
Trần Viễn nhìn một vọng, mọi người đều gật đầu, lúc này anh ấy mới trả lời: "Được!"
Vì vậy,...
Quý Trường Tranh hét lên: 'Hôm nay, Quý Trường Tranh tôi kết hôn, là ngày vui vẻ, mọi người rộng lượng thả cho tôi. Tất nhiên, tôi sẽ không để mọi người chịu thiệt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận