[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 534: Ngày Thứ Năm Mươi Sáu Xuyên Không 8

Chương 534: Ngày Thứ Năm Mươi Sáu Xuyên Không 8Chương 534: Ngày Thứ Năm Mươi Sáu Xuyên Không 8
Quý Trường Tranh cực kỳ đắc ý: "Đúng vậy, là chị dâu các cậu, mau chào chị dâu."
Lời chào này còn chưa đủ, khoảng chục người đột nhiên vây quanh họ.
"Chào chị dâu."
Nụ cười hồn nhiên và có chút tò mò.
Thẩm Mỹ Vân tựa hồ lập tức hiểu được ý nghĩ của từ quân tẩu, cô mỉm cười với bọn họ nói: "Xin chào mọi người."
Nụ cười này khiến những người lính lập tức xấu hổ bỏ chạy.
Ô ô ô, chị dâu xinh quá.
Tin tức Quý Trường Tranh đưa vợ đến căng tin như có cánh mà bay ra ngoài, cho tới khi họ đi đến căng tin ăn cơm.
"Tiểu đoàn trưởng Qúy, mau giới thiệu vợ anh một chút đi."
Thẩm Mỹ Vân cảm thấy mình giống như một con khỉ đột trong vườn thú, dọc đường đi cô cười đến mức khuôn mặt gần như cứng đờ.
Nói xong, bọn họ đang xếp hàng chờ đợi, sư phụ Hoàng ở nhà ăn nhìn thấy Quý Trường Tranh dẫn vợ đến.
Quý Trường Tranh gật đầu: "Hiện tại có hơn hai nghìn người."
Khi đến cửa sổ nhà ăn, cô xoa mặt hỏi: "Trong quân đội có nhiều người như vậy à?"
Đến nỗi mà bàn tay cầm chiếc muỗng lớn cũng không run rẩy, thậm chí còn tươi cười nói: "Đồng chí, đồng chí muốn ăn gì?"
Không ít người tới vây xem Thẩm Mỹ Vân và Miên Miên.
Khuôn mặt to béo của Sư phụ Hoàng lập tức xụ xuống, đập cái muỗng lớn xuống kêu bang bang: "Tiểu đoàn trưởng Quý, tôi muốn cậu giới thiệu với tôi!"
Anh chưa bao giờ thấy đầu bếp sư phụ Hoàng nhiệt tình như vậy, thật là không quen. Nhưng mà, dù sao cũng phải giới thiệu cho Thẩm Mỹ Vân: "Buổi sáng ngoài cửa sổ thường bán bánh bao và cháo. Còn đồ ăn kèm thì thường tùy tâm trạng của đầu bếp nhà ăn."
Quý Trường Tranh: “...'
Sư phụ Hoàng càng không vui, hất tay Quý Trường Tranh ra, bắt tay Thẩm Mỹ Vân: "Xin chào đồng chí, tôi tên Hoàng Vận Đạt."
Không phải, đồ ăn này thì có gì hay mà giới thiệu? Bày ngay tại cửa sổ rồi, nữ đồng chí người ta không biết nhìn à?
Quý Trường Tranh nghe vậy, không trêu chọc ông ấy nữa, nhướng mày, cười giới thiệu Thẩm Mỹ Vân: "Người béo nhất căng tin của chúng ta - Sư phụ Hoàng."
Không phải là giới thiệu món ăn.
"Cô có thể gọi tôi là sư phụ Hoàng hoặc Vận Đạt."
Miên Miên cũng tò mò hỏi: " Có phải là Vận Đạt trong giao hàng hỏa tốc Vận Đạt không ạ?”
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Anh ấy dè dặt nói: "Gọi sư phụ Hoàng khách khí quá, cứ gọi tôi là Vận Đạt là được."
Sư phụ Hoàng: "Vận trong thú vị, Đạt trong tốc độ."
Đột nhiên cô không thể nhìn thẳng vào hai chữ Vận Đạt này.
Thẩm Mỹ Vân sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi: "Sư phụ Hoàng, anh tên Vân Đạt là Vận Đạt nào?”
Thẩm Mỹ Vân che miệng, đã muộn, Sư phụ Hoàng không hiểu: "Vận Đạt giao hàng hỏa tốc là cái gì? Có thể gọi là chú Vận Đạt."
Miên Miên cũng nhận ra mình đã nói sai nên vội vàng bịt miệng lại kêu: “Chú Vận Đạt."
Phải.
Vừa kêu xong, Hoàng Vận Đạt cười rạng rỡ, cả khuôn mặt mập mạp của anh ấy nặn vào nhau, ngay cả cháo cho Miên Miên cũng đặc lại.
"Miên Miên đúng không? Sau này đi đến nhà ăn của chú Vận Đạt, chú Vận Đạt sẽ giữ đồ ăn lại cho cháu ăn no."
Quý Trường Tranh nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười lạnh nói: "Sư phụ Hoàng, anh đối với chúng tôi cũng không tốt như vậy."
Ngày ngày coi bọn họ như quỷ chết đói mới đầu thai.
Hoàng Vận Đạt ngước mắt lên và nói: "Vì anh không dễ thương bằng Miên Miên."
Quý Trường Tranh: "..."
Là Thẩm Mỹ Vân giảng hòa: "Ăn ở căng tin tính giá như thế nào?"
Sau đó hai người mới ngừng giương cung bạt kiếm, Sư phụ Hoàng mỉm cười nói: "Bánh ngô giá một phân tiền ba cái, cháo miễn phí, đồ ăn kèm cũng miễn phí."
Giống như nói một phần tiền có thể nuôi sống cô và Miên Miên, hai người vẫn chưa ăn hết ba cái bánh ngô đâu.
Phải biết, chiếc bánh ngô của quân đội to như cái bát, cô đến một cái cũng không ăn hết.
"Cái này thật là thỏa đáng."
Thẩm Mỹ Vân thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận