[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 560: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 4

Chương 560: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 4Chương 560: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 4
Quý Trường Tranh không nghe nổi hai chữ "bất lực", anh lập tức xù lông: "Nói ai đó?"
Quá đáng.
Chính trị viên Ôn thấy anh phản ứng kịch liệt như vậy, nhất thời ngây người: "Không thể nào? Quý Trường Tranh, đừng nói là tôi đoán đúng rồi nhé?"
Chết tiệt.
Cái tin chấn động năm châu này.
Quý Trường Tranh nhìn quanh, xông lên bịt miệng anh ấy lại: "Lão Ôn, tôi xin anh thiện lành một tí đi."
"Anh mà nói thêm hai chữ nữa, tôi sẽ lan tin năm ngoái anh mộng du đái dầm ra ngoài."
Hay lắm, giết địch một ngàn, tự hại tám trăm.
Nhìn vẻ mặt với lời nói không ăn khớp nhau chút nào, không có gì mới là lạ, vừa nhìn đã biết là đang nói dối.
Chu tham mưu và doanh trưởng Lý tới, thấy hai người họ có vẻ kỳ quặc.
Chính trị viên Ôn muốn nói, nhưng đối diện với ánh mắt mang theo sát khí của Quý Trường Tranh, nhất thời nuốt ngược vào họng.
Còn chưa tới giờ huấn luyện, tất cả mọi người là túm năm tụm ba, xì xào nói chuyện.
"Làm sao vậy? Sao thế?"
"Không có gì."
Miệng của chính trị viên Ôn lập tức kín bưng như bị kim khâu lại, không dám hó hé tiếng nào.
Đám chiến sĩ đang nói huyên thuyên gần đó nháy mắt vây quanh Quý Trường Tranh.
Chết tiệt.
Gừng càng già càng cay, lời này của Chu tham mưu nhất thời dấy nên sóng to gió lớn.
Ngược lại, Chu tham mưu là người từng trải, nhìn Quý Trường Tranh nói: "Mắt cậu không bị thâm, bước đi không loạng choạng, uầy, tối qua cậu không động phòng hoa chúc à?"
Câu hỏi này, Quý Trường Tranh sẽ trả lời như thế nào?
"Không phải chứ, cậu không động phòng, cậu làm gì thế?"
"Đúng vậy, tối qua chẳng phải ngày tân hôn đầu tiên của cậu sao?"
"Doanh trưởng Quý, tối qua anh không động phòng à?"
Hình như không thể trả lời.
Nếu động phòng thì sẽ không có phản ứng như vậy.
Hai
Quý Trường Tranh đẩy bọn họ đi ra ngoài: "Thật là, tôi có động phòng hay không liên quan gì tới mấy người? Đúng là lo chuyện bao đồng, mau chóng đi tập luyện cho tôi."
Bầu không khí bỗng chốc yên lặng.
Thật sự không có động phòng.
Chuyện này...
Đám người bên cạnh bỗng chốc cười lớn.
"Doanh trưởng Quý bị tôi nói trúng rồi, xem anh ta kìa, thẹn quá hóa giận rồi."
"Ha ha ha, tối hôm qua anh đã làm gì thế Quý Trường Tranh?"
"Đúng vậy, đêm tân hôn anh không làm chuyện chính, anh đi ăn trộm à?”
Ánh mắt lạnh lùng của Quý Trường Tranh quét qua: "Trong ba giây không tập hợp, chạy mười vòng quanh sân."
Ê...
Mấy người đứng nói nhảm khi nãy lập tức đứng ngay ngắn lại, không còn ai dám làm ôn linh tinh nữa.
Quý Trường Tranh đột nhiên cảm thấy bên tai yên tĩnh, anh ngẩng đầu ưỡn ngực tập luyện cho các chiến sĩ.
Chu tham mưu đứng phía sau phân tích cùng với sĩ quan hậu cần.
"Nhìn thấy chưa? Quý Trường Tranh đang bước nghiêm, điệu bộ rất tốt, không mềm yếu, phát hiện được gì không?"
Sĩ quan hậu cần không nhịn được nhìn Chu tham mưu: "Tên nhóc này không nói thật."
"Tối qua không có động phòng."
Nhưng nếu có động phòng, khi bước nghiêm, mũi chân không thể duỗi thẳng như thế.
Nên biết bọn họ là người từng trải, đêm tân hôn làm việc hăng say đến tận nửa đêm.
Sáng sớm đứng tiểu mà hai chân đều run rẩy, đến lúc rửa sợ rửa trôi luôn cái của mình.
Đâu có ai giống như Quý Trường Tranh, không những lưng thẳng mà thậm chí ngón chân cũng không run rẩy.
Thế là, sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu nhìn nhau, rút được một kết luận vô cùng chính xác.
"Thằng nhóc này đêm qua không động phòng."
Lần đầu tiên còn hơi nghi ngờ, nhưng lần này thì chắc chắn.
"Không phải chứ? Thằng nhóc đó mặc kệ cô vợ xinh như hoa như ngọc của mình, không động phòng, cậu ta ôm ngắm thôi à? Thật không bình thường." Sĩ quan hậu cần cảm thấy bối rối.
Suy cho cùng Chu tham mưu cũng có con, anh ấy suy nghĩ rồi đoán: "Chắc là do đứa trẻ cản trở mẹ nó, không cho bọn họ ở chung?"
Dù bọn họ có suy đoán kiểu gì thì cũng không ngờ được đấy không phải là lý dol
Lý do thực sự là Quý Trường Tranh không tìm được vị trí, từ bỏ cơ hội tốt nhất để chiếm lấy thành trì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận