[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 582: Ngày Thứ Sáu Mươi Mốt Xuyên Không 6

Chương 582: Ngày Thứ Sáu Mươi Mốt Xuyên Không 6Chương 582: Ngày Thứ Sáu Mươi Mốt Xuyên Không 6
Tham mưu Chu vừa mới nhắc đến chuyện này, Triệu Xuân Lan cũng tức giận đến bật cười,'Tiểu Ôn cũng vậy, vẫn chưa ngộ ra."
"Thôi bỏ đi, trước tiên em phải quay về nhà xem thử Ngọc Lan thế nào rồi."
Khi cô ấy về đến nhà, nhìn thấy hai đứa trẻ đang chơi đùa với nhau ở gian nhà chính, nhưng lại không nhìn thấy em gái mình đâu.
Cô ấy hỏi Chu Thanh Tùng,'Dì nhỏ của con đâu rồi?"
Chu Thanh Tùng chợt ngẩn người, khi nghe câu hỏi của mẹ Triệu Xuân Lan, cậu bé lập tức chỉ tay vào phòng rồi nói/'Ở trong phòng."
"Vừa về đến nhà thì dì ấy lập tức khóa cửa phòng lại."
Cậu bé cũng không thể vào trong được.
Việc này...
Triệu Xuân Lan thấp giọng thở dài một hơi,"Chuyện gì chị cũng đều biết hết rồi, có gì mà phải khóc chứ?"
Ở bên trong không có chút động tĩnh nào, dường như cô ấy đang khóc, lặng lẽ mà khóc nức nở.
Một lúc sau, anh ta cầm chìa khóa đi tới, Triệu Xuân Lan nhẹ nhàng mở cửa phòng, nhìn thấy em gái của mình đang nằm khóc trong chăn.
Tham mưu Chu và Triệu Xuân Lan đã kết hôn với nhau hơn mười năm, chỉ cần đánh mắt ra hiệu thì họ cũng có thể hiểu được ý của nhau.
Điều này khiến Triệu Xuân Lan chợt dừng lại, vội đưa mắt ra hiệu cho chồng mình, bảo anh ta lấy chìa khóa, rồi trực tiếp mở cửa phòng.
Chiếc chăn bông sặc sỡ đầy màu sắc đã lem nhem, đẫm nước mắt, nhòe cả màu.
Triệu Xuân Lan suy nghĩ một lát rồi gõ cửa phòng,'"Ngọc Lan à, là chị đây."
"Hơn nữa, em không phải là người thành phố, cũng không có văn hóa, không được học hành tử tế, lại càng không xinh đẹp bằng chị dâu Mỹ Vân, bản thân em tự biết điều đó, cũng tự nhận thức được, nhưng chính trị viên Ôn... em thật sự không hiểu nổi, cả hai chúng em đã trò chuyện vui vẻ với nhau, kể cho nhau nghe chỉ tiết về gia đình của mình, nhưng tại sao khi em ngỏ lời mời anh ấy đi xem phim, muốn tiến thêm một bước nữa, anh ấy lại từ chối?"
Triệu Ngọc Lan nằm sấp xuống tiếp tục khóc,'Chị, chị nói thử xem sao buổi xem mắt của em lại thảm hại đến thế chứ?"
"Lúc đầu, chị bảo em đi xem mắt với Doanh trưởng Quý, em đã trưng diện tươm tất, xinh đẹp, nhưng căn bản là đối phương không hề xuất hiện, đến thì cũng đã lỡ đến rồi, nên thôi quên nó đi, trái lại anh ta không đến là mong muốn của riêng em, bị các chị dâu trong nhà nói, em cũng chấp nhận, ai bảo em không đẹp bằng chị dâu Mỹ Vân."
Cô ấy không hiểu.
Chê cười cô dù có cho không thì cũng chẳng ai thèm, thậm chí cả chính trị viên Ôn người ta cũng không muốn cô.
Cô ấy đã đi xem mắt hai lần rồi, cô ấy sớm đã trở thành trò cười của các chị dâu trong nhà.
Thôi đủ rồi, từ sau ngày hôm nay, cô ấy sẽ trở thành trò cười của đối phương.
"Anh ấy không thích em đến như vậy sao? Đáng lẽ ra anh ấy nên nói với em rằng anh ấy không thích em, anh ấy cho em hy vọng, nhưng rồi lại làm em thất vọng?"
Sau khi Triệu Xuân Lan nghe xong, bèn lập tức lấy khăn lau mặt cho cô ấy,Được thôi, em đang nghĩ đi đâu vậy? Ai nói chính trị viên Ôn không thích em?"
Triệu Ngọc Lan ngạc nhiên, thậm chí còn quên mất cả việc rơi nước mắt.
Triệu Xuân Lan,"Chính trị viên Ôn là một người đàn ông độc thân, cậu ấy còn chưa bao giờ tiếp xúc với con gái, chứ đừng nói đến việc đi xem phim cùng với người ta, nên cậu ấy không hiểu ý em nói muốn đi xem phim có nghĩa là muốn tiếp tục tìm hiểu qua lại với nhau."
Cô ấy còn mời đối phương đi xem phim cùng mình. "Anh ấy thích em sao? Nếu như anh ấy thích em rồi, vậy tại sao lại từ chối em chứ?"
"Hả?"
Cô ấy vừa nói xong, Triệu Ngọc Lan lập tức ngẩng đầu nhìn cô ấy, khuôn mặt đẫm nước mặt trông giống hệt như một con mèo mướp.
"Có người nào lại không biết muốn đi xem phim có nghĩa là muốn tiếp tục tìm hiểu qua lại với nhau chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận