[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 618: Ngày Thứ Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 3

Chương 618: Ngày Thứ Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 3Chương 618: Ngày Thứ Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 3
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, lập tức quyết định như vậy.
Buổi chiều, bởi vì muốn ra thảo nguyên ngoại ô, cho nên sáng sớm đã bắt đầu nấu cơm trưa, gọi Kiều Lệ Hoa, cùng nhau ở nhà giải quyết cơm trưa.
Chỉ là, Thẩm Mỹ Vân không ngờ Triệu Xuân Lan buổi trưa tới tìm cô: "Mỹ Vân, cô ăn chưa?”
Cách một cánh cửa, Triệu Xuân Lan nhẹ giọng gọi cô.
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng, lập tức đi ra: "Ăn rồi."
Cô ra mở cửa cho đối phương, Triệu Xuân Lan thuận thế đưa tới một túi hạt cải: "Hiện tại không phải đầu xuân, trông rau đông sẽ không bị chết cây, tôi đưa tới cho cô chút hạt cải, thuận tiện hỏi cô một chút, buổi chiêu chúng tôi định đến thảo nguyên ngoại ô thử vận may, cô có đi hay không?"
Chuyện này...
Thẩm Mỹ Vân không ngờ lại trùng hợp như vậy, buổi chiều cô cũng muốn đến thảo nguyên ngoại ô, vì vậy lập tức gật đầu: "Vừa hay tôi cũng muốn đi, muốn mang Tiểu Trường Bạch đi hóng gió.'
"Có cải trắng, dưa chuột, cà tím và ớt." Đều là những loại rau ăn hằng ngày.
"Là một con heo mới được đưa về đây, con heo kia rất thông minh, không thích ăn thức ăn cho heo, cho nên tôi muốn đưa nó đến thảo nguyên ngoại ô, thả nó ra một chút, xem có thể ăn cỏ xanh bên ngoài hay không."
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy chúng ta vừa vặn có thể đi cùng nhau."
Không có thịt heo ăn, dù sao cũng phải ăn chút đồ ăn khác không phải sao?
Lần này Triệu Xuân Lan đã hiểu: "Tốt lắm, vừa vặn chúng tôi cũng đi, mấy ngày hôm trước chính trị viên Ôn không phải cũng đến thảo nguyên ngoại ô sao? Nghe nói bọn họ bắt được không ít ếch mang về, nướng lên thơm không chịu nổi. Hơn nữa ở đó còn có rãnh sông, không thể không bắt cá tôm về, chúng ta cải thiện cuộc sống." Cô mở hạt cải ra nhìn: "Đây là những loại rau gì?"
Triệu Xuân Lan sửng sốt: "Tiểu Trường Bạch?
"Tên kia nhà tôi, đừng hòng để anh ấy làm."
Thẩm Mỹ Vân biết, cô nhìn thoáng qua khoảng đất trống trong sân rồi nói: "Sáng mai tôi sẽ bảo Quý Trường Tranh cuốc tơi khối đất này ra."
Triệu Xuân Lan nghe xong cười: "Bởi vậy cô mới quyết định lập gia đình lần nữa sao? Loại việc này, Quý Trường Tranh đều chịu giúp cô làm."
"Chỉ là cô phải ươm giống trước, chờ ươm giống lớn lên, sau đó mới dời sang chậu đất."
Cô bé vừa dứt lời, Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Buổi chiều các con cũng đến thảo nguyên ngoại ô sao?”
Thẩm Mỹ Vân cũng không tiện đánh giá, về chuyện nhà của đối phương, cô chỉ cười cười, quay đầu trở về tìm rổ, đưa cho Kiều Lệ Hoa một cái, dự định trực tiếp ra cửa đến thảo nguyên ngoại ô.
Cô vừa di chuyển, Miên Miên cũng không ăn nữa, chạy chậm tới: "Mẹ, tiết lao động buổi chiều của chúng con, cũng là đến thảo nguyên ngoại ô, cô Hách sẽ dẫn chúng con tới đó."
Cho nên việc trong ngoài đều là một tay cô ấy quản lí.
Đây thật sự là quá trùng hợp.
Suy nghĩ một chút, vẫn như không yên lòng, lại bỏ mấy viên kẹo vào túi cô bé.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút, sờ sờ khuôn mặt Miên Miên: "Nếu buổi chiều các con ở bên ngoài, vậy mẹ chuẩn bị cho con một bình nước, con mang đến trường học nhé."
Không có gì đáng ngạc nhiên.
"Nói không chừng nếu có vận may, có thể bắt được chút tôm cá, cầm chút thịt thỏ trở về, cũng có thể cải thiện bữa ăn, để cả nhà ăn no nê không phải sao?" Nói xong, cô đi vào phòng bếp, đổ đầy nửa bình nước quân dụng, treo nghiêng lên người cô bé.
Triệu Xuân Lan bên cạnh liền nói: "Giờ không phải là tháng ba sao? Cỏ mọc um tùm, chim vàng oanh bay lượn, bên thảo nguyên ngoại ô cái gì cũng có, ngay cả sông hồ cũng trù phú theo, cho nên không chỉ là trường học, ngay cả mấy chị dâu trong gia đình tôi cũng đều thích đi góp vui."
"Đi chia cho bạn học con quý nhé."
Miên Miên ngoan ngoãn đáp một tiếng: "Con biết rồi ạ."
"Vậy con đi tìm anh Đại Nhạc, rồi đi học luôn, buổi chiều gặp nhau ở thảo nguyên ngoại ô mẹ nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận