[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 655: Ngày Thứ Sáu Mươi Tám Xuyên Không 1

Chương 655: Ngày Thứ Sáu Mươi Tám Xuyên Không 1Chương 655: Ngày Thứ Sáu Mươi Tám Xuyên Không 1
Vào nhà, Quý Trường Tranh nhanh chóng đá cửa, đặt cô lên giường, đè lên người cô, anh không mặc quần áo.
Ngực săn chắc đè lên người Thẩm Mỹ Vân khiến cô không thể nhúc nhích.
Cô vô thức đẩy một cái, không đẩy được, ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt cô đẹp đến mức không thể tả.
Mắt hạnh trong veo, mắt phượng quyến rũ.
Đặc biệt là nhìn người đẹp dưới ánh đèn vàng nhạt này, làn da trắng nõn, mịn màng và bóng.
Nhìn thấy cảnh này.
Yết hầu Quý Trường Tranh khẽ nhấp nhô, khuôn mặt đẹp trai của anh cũng thêm mấy phần dục vọng, anh giơ tay che mắt cô.
"Đừng nhìn anh.”
Ánh đèn quá chói, khi nhìn cô, anh luôn có cảm giác xúc phạm.
Bàn tay phủ xuống, khô ráo đầy sức mạnh, lớp chai mỏng ở lòng bàn tay chạm vào làn da mịn màng trên má khiến người ta không khỏi rùng mình.
"Anh nhẹ một chút."
Quý Trường Tranh chống tay nhìn cô, dưới ánh đèn khuôn mặt anh đẹp đến khó tin.
Thẩm Mỹ Vân khẽ gọi: "Quý Trường Tranh."
Quý Trường Tranh gật đầu, giọng khàn khàn: "Anh cố gắng."
Đôi mắt này đẹp quá, nhìn lâu nữa, anh sợ mình không nhịn được mà nuốt chửng cô mất.
Rồi mất kiểm soát.
Vì ở quá gần, thậm chí chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của đối phương. Da thịt kê da, môi chạm môi.
Quý Trường Tranh vung tay, tiện tay tắt đèn, trong phòng lập tức tối om.
"Ra ngoài."
Lần này, Quý Trường Tranh cuối cùng cũng tìm đúng chỗ, nhân cơ hội xông vào.
Thẩm Mỹ Vân vốn nhịn không nói, nhưng kích thước của đối phương quá khủng, đau đến mức cả người cô co giật.
"Anh muốn vào."
"Mau ra ngoài."
Thẩm Mỹ Vân lúng túng nói không nên lời.
Thẩm Mỹ Vân cũng đau, giơ tay đánh anh.
Cũng không dám động.
Giống như bị bóp nghẹt yết hầu, không thể cử động.
Quý Trường Tranh hít sâu: "Mỹ Vân, em thả lỏng đi, đừng căng quá."
Quý Trường Tranh không biết phải làm sao, kẹt ở đó không nhúc nhích được, mồ hôi của anh đầm đìa, đau đến mặt mày nhăn nhó: "Anh ra không được."
Cô do dự nói: 'Hay thôi vậy?”
Cô nghĩ, hay là để lần sau.
Quý Trường Tranh: "Không!"
"Anh đã học rồi, làm lại một lần nữa."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Nửa tiếng sau Quý Trường Tranh cử động nhẹ: "Thế nào? Còn đau không?"
Thẩm Mỹ Vân: "Có chút."
"Vậy anh chậm lại."
Nhưng nếu chậm hơn nữa thì gân như không còn cử động. Trong bóng tối, bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều không nhịn được mà cười.
Một người căng thẳng, một người gấp gáp.
Quý Trường Tranh: "Anh nghe người ta nói chuyện này rất vui."
"Cho nên chắc chắn là cách của chúng ta không đúng, làm lại một lần nữa đi."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Suốt đêm đó, Quý Trường Tranh phát huy tinh thần nghiên cứu sâu sắc, mãi đến ba giờ sáng.
Anh và Mỹ Vân dường như cuối cùng cũng ăn ý.
Anh còn chưa thỏa mãn, kéo Thẩm Mỹ Vân đang buồn ngủ: "Hay tối nay chúng ta thử lại?"
Thẩm Mỹ Vân buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, lật người tiếp tục ngủ.
Quý Trường Tranh: "Em không trả lời, anh coi như em đồng ý nhé?"
Đáp lại anh là tiếng hít thở dài của Thẩm Mỹ Vân.
Quý Trường Tranh: "Vậy là đồng ý rồi nhé."
Nghĩ đến đây, một chút buồn ngủ cũng không còn, anh chỉ mong trời tối.
Đợi Thẩm Mỹ Vân tỉnh dậy, đã hơn tám giờ sáng. Cô giật mình ngồi dậy, động tác này khiến toàn thân đau nhức, hai chân như sợi bún.
Mỏi nhừ không ởđi nổi.
Cô mắng một câu: "Súc sinh."
Tối qua cô ngủ thiếp đi, đối phương vẫn miệt mài nghiên cứu.
Vậy, tối qua đã bao nhiêu lần?
Năm lần?
Hay bảy lần?
Thẩm Mỹ Vân cũng không chắc, vì thực sự là về sau, cô buồn ngủ không chịu nổi, đối phương vẫn rất sung sức. Chỉ có thể nói rằng đây là người đàn ông mới vào nghề, thể lực thực sự tuyệt vời.
Cô thầm nghĩ, không trách những bà giàu có đời sau đều thích tìm trai trẻ, chỉ cần sức lực của trai trẻ, so với đàn ông trung niên và ông già, thực sự không phải cùng một cấp độ.
Có lẽ số lần trai trẻ làm trong một đêm còn hơn cả số tiền mà đàn ông trung niên đóng trong nửa năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận