[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 738: Ngày Thứ Bảy Mươi Chín Xuyên Không 7

Chương 738: Ngày Thứ Bảy Mươi Chín Xuyên Không 7Chương 738: Ngày Thứ Bảy Mươi Chín Xuyên Không 7
Người đàn ông đó không thể được, nếu gả đi, sẽ trở thành góa phụ.
Cô con gái còn trẻ nên chưa hiểu, nhưng bà hiểu.
"Mỹ Quyên, sao con không xem xét hàng xóm của dì con, toàn là công nhân viên chức thép."
Chị Thẩm đang đưa ra lời khuyên can cuối cùng.
Thẩm Mỹ Quyên: "Không"
Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông nghèo khó bình thường!
Không muốn!
Tuyệt đối không!
Kể từ lần trước mẹ của cô bé hợp tác với mẹ của Thẩm Mỹ Quyên, kế hoạch bị mọi người biết đến, nhà họ Hứa bỗng nhiên trở thành mục tiêu cười nhạo của mọi người.
Sau khi gõ cửa nhà họ Hứa, Hứa Linh Lan kinh ngạc khi nhìn thấy Thẩm Mỹ Quyên: "Sao cô lại đến đây?"
"Tôi đến tìm mẹ của cô."
Và Hứa Linh Lan là em gái của Hứa Đông Thăng.
Sở dĩ chị Thẩm có thể dính líu đến nhà họ Hứa, là vì Thẩm Mỹ Quyên và Hứa Linh Lan là bạn học cùng lớp.
Hứa Linh Lan cau mày nói: "Gia đình chúng tôi không còn liên quan gì đến cô nữa, cô đi đi."
Cô ta quay người bước ra khỏi nhà họ Thẩm, đi thẳng đến nhà họ Hứa.
Hứa Linh Lan cau mày, nhưng vì giữ thể diện với bạn học cũ nên dẫn cô ta qua cửa.
Bây giờ Hứa Đông Thăng vẫn chưa được thả ra.
Thẩm Mỹ Quyên nói: "Linh Lan, tôi cùng mẹ cô có việc gấp, bà ấy sẽ đồng ý gặp tôi."
Việc bắt giữ Hứa Đông Thăng, càng là cọng rơm cuối cùng đối với gia đình họ Hứa.
Thẩm Mỹ Quyên đã chuẩn bị tỉnh thần để gặp khó khăn, cô ta tự tát thật mạnh vào mặt mình trước mặt mẹ Hứa.
Mẹ Hứa lập tức kích động: "Con khốn này, sao mày dám tới nhà chúng tao!"
Nếu họ không hợp tác với nhà họ Thẩm thì gia đình họ đã không như thế này.
Sau khi gặp mẹ Hứa.
"Cô, cháu biết chuyện này với mẹ cháu làm không tốt nên mới dẫn đến hậu quả như vậy."
Thẩm Mỹ Quyên đỏ mặt, dùng đôi mắt hình quả hạnh nhìn bà ta, trong sâu đáy mắt ẩn chứa tham vọng: "Cô có muốn con trai mình là Hứa Đông Thăng cưới vợ không?"
Mặc dù mẹ Hứa vẫn cau mày nhưng vẻ mặt bà ta đã dịu đi một chút.
Họ chưa bao giờ thấy một người tàn nhẫn như vậy, có thể tự tát vào mặt mình một cách dữ dội như vậy.
Cái tát này khiến cả mẹ Hứa và Hứa Linh Lan đều sững sốt.
"Nói cho tôi biết, tại sao cô lại đến gặp tôi?"
"Cháu sẽ tự chịu trách nhiệm này, cháu đã đi đến Hứa gia sau nhiều suy nghĩ."
Muốn?
Đương nhiên là muốn, cho dù có nằm mơ vẫn muốn.
Nhưng danh tiếng của nhà họ Hứa không tốt, danh tiếng của Hứa Đông Thăng cũng không tốt, không thể nào có chuyện người ta gả con gái của mình cho Hứa Đông Thăng được.
Chớ nói chi Hứa Thăng Đông vẫn đang ngồi trong tù, bị kết án mười hai năm tù.
Khi anh ta ra ngoài, gia đình người khác đều hận không thể có con cháu đầy đàn.
Đang theo dõi gia đình Hứa Đông Thăng của bọn họ, một mình đơn độc. Mẹ Hứa thu hồi suy nghĩ hỗn loạn của mình, nhìn cô ta: 'Cô muốn nói gì?"
Thẩm Mỹ Quyên: "Cô cảm thấy cháu là người như thế nào?"
"Cái gì?"
Lần này, không chỉ mẹ Hứa ngạc nhiên, mà Hứa Linh Lan cũng bị sốc.
"Thẩm Mỹ Quyên, cô đang nói cái gì vậy?"
Thẩm Mỹ Quyên ngẩng cổ, lộ ra khuôn mặt tươi tắn như hoa tiểu bạch, tuy không đẹp bằng như Thẩm Mỹ Vân nhưng vẫn có tư vị khác.
"Cháu muốn gả cho Hứa Đông Thăng."
Lời này vừa nói ra, căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Mẹ Hứa cảm thấy vô lý: "Thẩm Mỹ Quyên, cô có biết cô đang nói cái gì không?"
Thẩm Mỹ Quyên gật đầu: "Cháu biết."
"Cô Hứa, khuôn mặt của cháu cũng không kém, họ Thẩm nhà chúng cháu cũng coi như là người có mặt mũi, tuy bây giờ hơi sa sút nhưng cháu vẫn hơn các cô gái ở nông thôn, chưa kể cháu đã học hết cấp 3 và có bằng cấp 3."
Cô ta cụp mắt xuống, cố gắng hết sức để quảng cáo bản thân như thể mình là một món hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận