[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 756: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 3

Chương 756: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 3Chương 756: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 3
Con trai của bà ta đã phải ngồi tù rồi!
Làm sao cô có thể sống tốt hơn con trai của bà ta được chứ!
Câu nói này vừa được nói ra, không đợi Thẩm Mỹ Vân nói chuyện, sắc mặt Quý Trường Tranh đã trở nên lạnh lẽo như băng, anh đến gần đối phương, từ trên cao nhìn xuống bà ta, nói "Đồng chí Hứa, tốt nhất bà nên có trách nhiệm với lời nói của mình."
"Nếu như là vu khống, thì tất cả những người đang đứng ở đây đều sẽ là người làm chứng!"
Khí thế của Quý Trường Tranh quá mạnh, cứ như thể là gió tanh mưa máu tạt vào mặt mẹ Hứa, khiến cho hai chân bà ta vô thức trở nên mềm nhữn, ngồi bệt xuống đất.
Môi mẹ Hứa run rẩy, trong lúc nhất thời không nói ra được một chữ nào.
Không biết bà Quý từ trong nhà ởđi ra từ lúc nào, ánh mắt bà ấy lạnh nhìn mẹ Hứa đang nổi điên.
Cuối cùng, trò hề này đã dừng lại.
Để mọi chuyện trở nên êm đẹp.
"Còn không mau lôi ra!"
Kết quả, lại bị Hứa Linh Lan tát một cái, giọng vỡ tan nói: "Mẹ, mẹ nhất định phải hại chết tất cả gia đình chúng ta phải không?"
Cô bé phải dùng hết tất cả sức lực, mới có thể miễn cưỡng lôi được mẹ Hứa ra, mẹ Hứa muốn giải thích theo bản năng, bà ta không phải người điên.
Hứa Linh Lan từ bên ngoài chạy vào, đỡ mẹ Hứa kéo đi ra bên ngoài, vừa kéo, vừa xin lỗi Quý Trường Tranh và mọi người: "Đồng chí Quý, thật sự xin lỗi, bệnh điên của mẹ em tái phát, để em đưa mẹ em rời đi ngay."
Rõ ràng bà ta đã hứa rõ ràng là chỉ đến tham gia tiệc cưới rồi xin lỗi nhà họ Quý.
"Người điên từ đâu tới, ai cho bà ta đi vào đây?” Giọng của bà ta đầy sự hoài nghi.
Một tát này khiến cho mẹ Hứa tỉnh mộng, chưa bao giờ bà ta nghĩ tới chuyện đứa con gái mỏng manh yếu đuối lại khôn khéo hiếu thuận của bà ta, lại ở trước mặt nhiều người như vậy tát bà ta.
"Linh Lanl"
Nhưng tại vì sao nó lại biến thành như thế này?
Mà ngay cả dũng khí tìm cô báo thù bọn họ cũng không có.
Cũng là người phụ nữ gần như đã phá hủy gia đình họ.
Hôm nay vật đổi sao dời, Thẩm Mỹ Vân ngày đó bị buộc đến góc tường, không có chỗ nào để đi, bây giờ lại bình tĩnh đứng trước mặt Quý Trường Tranh.
Hứa Linh Lan không nhìn bà ta, quay đầu nhìn về phía Thẩm Mỹ Vân, đó có phải là người phụ nữ mà anh cô bé từng thích hay không.
Sau khi Hứa Linh Lan nhìn đối phương khoảng mấy chục giây, thì hít sâu một hơi, cúi người về phía Thẩm Mỹ Vân nói: "Thật xin lỗi."
Mà Thẩm Mỹ Quyên thì bị bỏ lại ở đó.
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Không phải tất cả những lời xin lỗi, đều có thể chấp nhận.
Thẩm Mỹ Vân không lên tiếng, chỉ quay đầu sang một bên.
Trong lòng Hứa Linh Lan cực kỳ khổ sở, cô bé không nói một lời kéo mẹ Hứa đi ra ngoài.
Một tiếng xin lỗi này, có vẻ miễn cưỡng nhưng thành thật mà nói, nó cũng chứa đựng một chút nhẹ nhõm.
Phải nói là Thẩm Mỹ Quyên, từ giây phút Thẩm Mỹ Vân nắm tay Quý Trường Tranh từ ngoài bước vào, cô ta đã hoàn toàn bối rối, đầu óc trống rỗng!
Ai có thể nói cho cô ta biết tại sao Thẩm Mỹ Vân vốn đang ở tỉnh Hắc, lại xuất hiện ở chỗ này hay không? Tại sao lại tay trong tay với Quý Trường Tranh?
Mọi thứ bên ngoài dường như rất im lặng.
Cô ta chỉ nhìn bàn tay hai người nắm lấy nhau một cách thụ động và máy móc.
Cuối cùng, cô ta cũng dời mắt, nhìn về phía Thẩm Mỹ Vân.
Bốn mắt nhìn nhau.
"Sao lại là chị!2"
Sao lại có thể là cô.
Thẩm Mỹ Vân nhìn đối phương chốc lát, bất chợt, bình tĩnh thu hồi ánh mắt, môi mỏng chậm rãi nói ra ba chữ: 'Đuổi ra ngoài!"
Chỉ có ba chữ.
Lạnh lùng và vô tình.
Tình cảm chị em giữa hai người bọn họ, đã sớm cắt đứt sạch sẽ vào buổi sáng hôm đó khi cô rời khỏi Bắc Kinh rồi.
Gặp lại chỉ là người lạ, một câu này Thẩm Mỹ Vân nói được là làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận