[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 763: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 10

Chương 763: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 10Chương 763: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 10
Quý Minh Viễn cau mày nói: "Vậy chắc là mẹ hiểu lầm rồi, con ở chùa có một chuyện rất quan trọng, bình thường sẽ không trở lại, nhưng mà bởi vì chú, cho nên con mới trở về."
Cậu ta vừa dứt câu thì Cố Tuyết Cầm mới biết mình hiểu lầm.
Bà ta há miệng một cái: "Vậy tại sao con lại không trở về nhà?"
Quý Minh Viễn: "Con chính là không muốn quay lại."
Lúc cậu ta từ tỉnh Hắc trở lại, trên đường thật ra có nghĩ tới, sau khi trở về sẽ dành thời gian cho ba mẹ và hiếu kính ông bà.
Nhưng mà sau khi cậu ta quay về, lại phát hiện căn bản mọi chuyện không phải xảy ra như vậy.
Ba bận rộn với sự nghiệp, thường xuyên không ở nhà, mối quan hệ giữa mẹ và em trai Quý Minh Thanh rất tốt, trong lời nói chuyện bình thường họ đều nhắc đến đối phương.
Cậu ta có vẻ quan trọng trong gia đình này, nhưng dường như cũng không quan trọng lắm.
Mà hôm nay sự ngưỡng mộ kia đã không còn nữa.
Tuy nhiên, vì lý do chính sách, nhiều thứ trong chùa đã bị phá hủy, những gì cậu ta tìm được vẫn còn hạn chế.
Đối mặt với sự phản kháng của con trai, điều này khiến cho lòng Cố Tuyết Cầm có chút khó chịu: "Minh Viễn, trước kia con không phải như thế này."
Nói cách khác, nếu không phải Quý Trường Tranh làm tiệc rượu, thì cậu ta sẽ không về nhà họ Quý.
Hôm nay cũng là ngày cậu ta tra được chuyện quan trọng, nhưng mà bởi vì chú làm tiệc rượu, cho nên cậu ta mới rời khỏi chùa.
Con trai trước đây của bà ta là người điềm tĩnh, tự chủ, biết kiềm chế và lễ phép, tuy kính trọng bà ta nhưng trong mắt vẫn có sự ngưỡng mộ.
Vì vậy, sau khi Quý Minh Viễn ở nhà đợi một tuần lễ, thì lựa chọn đến chùa, đi nghiên cứu những đồ vật mà cậu ta muốn nghiên cứu.
Cậu ta cảm nhận được bâu không khí không đúng lắm, cả nhà đều tụ tập ở gian nhà chính.
Quý Minh Viễn: "Mẹ, con người đều sẽ trưởng thành."
Dường như cậu ta không muốn nói nhiều với đối phương, liên quay đầu nhìn về phía Quý Trường Tranh: “Chú, hôm nay phát sinh chuyện gì?"
Ngược lại trở nên rất tỉnh táo, tỉnh táo giống như là một người ngoài cuộc.
Thẩm Mỹ Vân thản nhiên nói: "Không cần."
Quý Trường Tranh kể ngắn gọn lại mọi chuyện.
Quý Minh Viễn nghe xong, cậu ta hơi thở dài: "Vậy cháu thay mẹ cháu xin lỗi chú và thím."
Loại chuyện này rất ít xảy ra ở nhà họ Quý.
Cô thực ra không nghĩ nhiều về chuyện đó, cũng không để ý rằng có nhiều chuyện ngoäằn nghoèo như vậy.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu một cái, suy nghĩ một chút, nhìn về phía bà Quý và Quý Trường Tranh, vểnh môi nói: "Chuyện này đến đây là chấm dứt được rồi."
Cố Tuyết Cầm không nghĩ tới, Thẩm Mỹ Vân lại không quan tâm đến chuyện tranh chấp của bọn họ lại, chuyện này khiến cho trong lòng bà ta có chút áy náy.
Quan hệ giữa cô và bà ta, vẫn còn chưa thân đến độ đó.
Dù sao đối với Thẩm Mỹ Vân mà nói, Cố Tuyết Cầm hỗ trợ đó là tình cảm, không giúp tựa hồ cũng là bổn phận.
"Xin lỗi, là tôi nghĩ sai, bởi vì Quý Trường Tranh mà chĩa vào cô."
Ân oán giữ cô và mẹ Hứa đã có từ lâu rồi, mà với Thẩm Mỹ Quyên cũng tương tự như vậy. Bà Quý và Quý Trường Tranh cũng là đứng ra bảo vệ cô.
Nhưng sự việc đã được đưa ra ánh sáng và mọi việc trở nên rõ ràng. Nếu tiếp tục truy cứu, thì kết quả sẽ lưỡng bại câu thương, chuyện này không cần thiết phải như vậy.
Quý Trường Tranh nắm tay cô, nhỏ giọng ừ một tiếng: "Nghe theo em."
Anh cảm thấy Mỹ Vân ở nhà chịu sự ức hiếp.
Lại không nghĩ rằng, căn bản Mỹ Vân không hề để chuyện này ở trong lòng.
Bà Quý cũng không ngờ tới Thẩm Mỹ Vân, lại có thái độ như vậy, biết rõ đại cục, biết tiến lui.
Bà ấy không nhịn được mà cười, kéo tay Thẩm Mỹ Vân, vỗ nhẹ một cái.
"Buổi tối đến chỗ của mẹ, mẹ bồi thường cho con." Trong kho bạc nhỏ của bà ấy có rất nhiều tiền, đang lo lắng làm cách nào để chia cho Mỹ Vân đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận