[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 778: Ngày Thứ Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4

Chương 778: Ngày Thứ Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4Chương 778: Ngày Thứ Tám Mươi Bốn Xuyên Không 4
Sắp xếp cho Miên Miên xong, Quý Trường Tranh nhấc đôi chân dài lên ngồi lên ghế xe đạp, quay đầu nói với Thẩm Mỹ Vân: "Mỹ Vân, lên đi em."
Nhìn anh như một tên phong lưu hào phóng.
Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng, nắm lấy eo của anh, mượn lực nhảy lên, ôm lấy lưng anh: "Em ngồi xong rồi."
Quý Trường Tranh cười, giọng điệu nồng nhiệt nói: "Đi thôi."
Cảm giác rất khác so với xe hơi nhỏ, anh đạp xe đạp, anh nắm chặc đầu xe, con gái ngồi ở trước mặt, phía sau là vợ của anh.
Quý Trường Tranh cảm thấy vô cùng hài lòng, thậm chí còn dùng hết sức đạp xe đạp.
Vừa đạp một đạp đã muốn trượt ra xa vài mét.
Từ Tây Thành đến ngõ Ngọc Kiều, đạp hơn nửa tiếng đồng hồ, đợi đến lúc đến nơi, Thẩm Mỹ Vân và Miên Miên đều mồ hôi đầy đầu, mặt đỏ bừng vì nắng.
Bên ngoài còn có một phần nho, xách theo mà không cho thì không được tốt lắm.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu một cái: " Không cần, vẫn đi xe đạp thôi."
Thời tiết mùa hè này tốt nhất là không nên đi chơi, nhưng mà đây là một chuyến đi cần thiết, không đi không được.
Bên trong xe điện có nhiều người, chật chội và kín gió, giống như hộp đựng cá mòi nên như vậy còn nóng hơn.
“Trời có chút gió.'
Quý Trường Tranh ừ một tiếng, úi đầu lấy một phần nho trong giỏ trên xe ra: "Hai người vào xem bà Ngô đi, anh ngồi ở đây đợi hai người."
Điều này khiến cho Quý Trường Tranh nhất thời cau mày: "Lúc đi về em có muốn ngồi xe điện không?" Chỉ là Thẩm Mỹ Vân đã bỏ bao bì bên ngoài của lọ thuốc ra, chỉ dùng giấy trắng để bọc thuốc.
Chờ đến lúc đi ra, bên trong túi nho còn có hai thứ nữa, là thuốc hạ huyết áp, và thuốc hạ sốt.
Đều là những món đồ cơ bản nhất, nhưng vào thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút cảm thấy như vậy cũng được, nên dẫn Miên Miên đi vào. Nhưng sau khi tách khỏi Quý Trường Tranh, cô dẫn Miên Miên đi đến nhà vệ sinh công cộng.
Miên Miên: "Con biết rồi ạ, tất cả mọi thứ bên trong Bào Bào đều không thể nói cho người khác biết."
Miên Miên nhỏ giọng hỏi: "Mẹ ơi đây là cho bà Ngô sao ạ?"
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Suyt, không nên để cho người thứ ba nghe thấy."
ebookshop.vn
Sau khi gói lại, cô ném vào giữa túi nho rồi trộn đều vào bên trong. Ít nhất từ bên ngoài sẽ không nhìn ra được.
"Thật thông minh."
"Mỹ Vân? Sao cháu lại đến đây?"
Thỉnh thoảng có mấy thím ngồi ở dưới mái hiên hóng mát, phe phẩy chiếc quạt giấy, sau khi nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân tới.
Đã hơn bốn giờ chiều, trong sân của khu phức hợp cũng không có nhiều người vì những người đi làm đều đã đi làm cả rồi.
Hành động khen ngợi người khác này khiến cho Thẩm Mỹ Vân không nhịn được mà cười, nhéo mặt cô bé một cái rồi dẫn cô bé đi vào trong sân của khu phức hợp.
Mọi người nhất thời sững sốt một chút, kinh ngạc nói,
Miên Miên cong môi cười, khiêm tốn nói: "Đều do mẹ dạy tốt." Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng: "Dạ cháu đến thăm bà Ngô."
Miên Miên cũng chào theo: “Cháu chào thím.”
Phải, dẫn đến một trận hàn huyên, sau khi hàn huyên xong, Thẩm Mỹ Vân dẫn Miên Miên đi đến nhà bà Ngô.
Hai người vừa đi.
Những người hàng xóm ngay lập tức nói: "Thật không nghĩ tới, đứa nhỏ Mỹ Vân này lại là một người nhớ ân tình."
Lúc ấy nhà họ Thẩm xảy ra chuyện, bà Ngô giúp nhà bọn họ một lần, nhìn xem bây giờ cô đã đến thăm bà Ngô mấy lần rồi?
Hơn nữa mỗi lần tới đều cầm đồ theo.
"Cũng không biết Mỹ Vân cầm theo thứ gì."
Nói đến chuyện này thì mọi người đều tò mò.
" Cái túi đó hình như chứa nho?"
Mặc dù không thấy được màu sắc bên trong, nhưng mà từng quả tròn, giống như là nho.
"Nho sao?"
Không biết là ai nuốt nước miếng: " Nho mùa này đang vào mùa, ở hợp tác xã cung ứng có bán, nhưng mà cho dù có dùng phiếu thì cũng đắt muốn chết, một cân hết sáu xu tiền, có tiền để ăn nho, cũng đủ cho nhà chúng ta mua hai lượng thịt về cả nhà cùng nhau thưởng thức."
Nói cho cùng, đầu năm nay thứ gì cũng rất thiếu thốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận