[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 804: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 1

Chương 804: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 1Chương 804: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 1
"Liền chỉ đạo viên Ôn nhu nhược yếu đuối kia còn có thể đợi trực nhật xong rồi đi bắt tôm, lại còn bắt được cả một thùng, như vậy là em biết có bao nhiêu rồi đấy."
Đương nhiên, số tôm mà Triệu Xuân Lan nói dễ dàng này thực ra là sức nửa một đêm của chỉ đạo viên Ôn thì mới bắt được hai cân.
Đương nhiên là không thể so với biện pháp của Mỹ Vân cho nên Triệu Xuân Lan mới cần Mỹ Vân.
Hai thằng nhóc thúi trong nhà, nhất là con trai lớn nói chuột rút đau chân lúc nửa đêm, sau khi đi hỏi bác sĩ Tần nói là do thiếu canxi.
"Mỹ Vân!" Sĩ quan hậu cần cũng gọi.
Thẩm Mỹ Vân ra hiệu: "Ngừng! Dừng lại hết!"
"Để tôi hiểu rõ đã."
"Chị Xuân Lan, chị đến gọi em đi thảo nguyên ngoại ô bắt tôm đúng không?" Triệu Xuân Lan gật đầu.
Sĩ quan hậu cần còn muốn nói gì đó thì đã có chiến sĩ ở bên kia chạy đến gọi người: "Sĩ quan hậu cần, lãnh đạo già gọi anh đi họp."
Sĩ quan hậu cần: "Chúng tôi không đi thảo nguyên ngoại ô, các nơi xung quanh đều bị người của bộ đội thu hết, chúng tôi dự định đi đến chỗ Lương Chiến Bẩm, bọn họ trú quân ở vùng núi phía sau quân đội."
Muốn đến thảo nguyên ngoại ô, cũng muốn đi lên núi.
Thẩm Mỹ Vân xoa mi tâm một cái: "Để tôi suy nghĩ."
Lương Chiến Bẩm luôn dẫn người đến thảo nguyên ngoại ô của bọn họ lấy lông dê, không phải lúc trước bọn họ cũng đến một lần rồi sao?
Nhất thời không thể đưa ra quyết định được.
"Sĩ quan hậu cần, anh thì sao?" Anh ấy đi rồi, Triệu Xuân Lan còn không thể tẩy não Thẩm Mỹ Vân được sao?
Sĩ quan hậu cần: "..."
Đúng là kéo chân sau mà.
Chuyện này — Triệu Xuân Lan vô cùng vui mừng: "Sĩ quan hậu cần, anh mau đi đi, nếu đến muộn thì lãnh đạo già sẽ mắng anh mất!"
Lời này cũng có lý.
Sĩ quan hậu cần vội muốn chết, sao lãnh đạo già lại mở họp đúng lúc này?
Tất cả mọi người đều đã tan làm. Anh ấy vừa đi vừa không quên nói với Thẩm Mỹ Vân: "Mỹ Vân à, cô đừng nghe Triệu Xuân Lan, khu vực gần thảo nguyên ngoại ô đều đã bị chúng tôi xử lý vài lần, cho dù có là cá tôm thì cũng phải đợi chúng lớn, không phải sao?"
Bảo ngày mai cô đi thảo nguyên ngoại ô?
Triệu Xuân Lan thấy sĩ quan hậu cần sắp phải đi mà vẫn còn không an phận đi đào tường của mình thì tức giận nói: "Anh đi họp đi, sao lại nói nhiều như vậy, bảo sao Thu Mai nói buổi tối anh không làm việc trên giường được, tình cảm cũng bị cái miệng nói nhiều làm hỏng hất."
Một tháng chồng cô đưa tiền lương mấy lần?
Sao sĩ quan hậu cần có thể biết phụ nữ và đàn ông giống nhau, khi đám đàn ông tụ tập lại thì vui vẻ bàn luận mấy chuyện trên giường và phụ nữ.
Sao mà ngoài miệng lại không giữ cửa, cái gì cũng dám nói với người ngoài.
Cô gái Thu Mai này cũng vậy!
Chẳng phải phụ nữ cũng giống vậy sao?
Sĩ quan hậu cần nghe thấy lời này thì bàn chân đang hạ xuống có chút lệch làm cả người lảo đảo, may là không ngã xuống.
Một lần bao lâu?
Người này được hay không? Nói thực chất, con người ai cũng thích nói chuyện bát quái.
Chờ đến khi sĩ quan hậu cần đi. Triệu Xuân Lan còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Thẩm Mỹ Vân kéo lại: "Nào nào nào, giúp em xử lý chút tôm nay, chờ làm xong thì sẽ để Nhị Nhạc nhà chị mang về chút."
Cô cũng không nhắc đến Đại Nhạc.
Triệu Xuân Lan vốn muốn từ chối, nhưng mà nghĩ đến trù nghệ của Thẩm Mỹ Vân thì nhất thời không từ chối được.
Cô ấy cảm thấy nếu như mình từ chối Thẩm Mỹ Vân thì đúng là một tội ác không đáng được tha thứ!
Đồ ăn ngon như vậy, sao cô ấy có thể từ chối được?
Thế là chuyện sĩ quan hậu cần lo lắng cũng không phát sinh.
Trái lại, Triệu Xuân Lan làm việc nhanh chóng, trực tiếp xách thùng nhỏ đi đến bờ ao trong sân, đổ tôm ra rồi cầm lấy một chiếc bàn chải, nhanh chóng chà thật nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận