[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 808: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 5

Chương 808: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 5Chương 808: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 5
Ông ấy vừa đi thì hiện trường phòng làm việc cũng bình tĩnh lại, nhưng mà không vượt qua ba giây, tiếng ồn ào lại vang lên.
Sĩ quan hậu cần: "Quý Trường Tranh, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu không để vợ cậu đi thì cậu cứ chờ xem, ngày mai nhất định lại thua Lương Chiến Bẩm."
Này — Quý Trường Tranh: "Đó là do chúng ta không có bản lĩnh, không liên quan gì đến vợ tôi hết."
"Cậu giỏi!"
Sĩ quan hậu cần: "Thôi bỏ đi, cùng lắm thì chúng ta cùng nhau rời khỏi đây thôi, cậu cũng không để ý thì tôi còn quan tâm làm gì?"
Quý Trường Tranh nhìn anh ấy một cái, không nói chuyện, trực tiếp quay đầu lại, còn không quên gọi Trần Viễn: "Anh cả, cùng nhau về nhà ăn cơm."
Trần Viễn có chút xấu hổ: "Vài ngày nay vẫn luôn ăn ở nhà em, thôi để anh đi nhà ăn."
Quý Trường Tranh: "Vậy anh muốn em bị mắng sao."
Sĩ quan hậu cần còn muốn nói gì đó, nhưng mà lại bị cảnh vệ viên của đại đoàn trưởng Trương gọi lại.
Cuối cùng vẫn đi theo, mới chuẩn bị ra cửa, bên ngoài liên truyền tới tiếng: "Ba cháu có ở đây không?"
Vừa dứt lời, sĩ quan hậu cần cũng chuẩn bị đi cùng: "Tính cả tôi nữa."
"Anh cả đi thôi."
"Mẹ bảo cháu đi gọi ba vê ăn cơm." Là tiếng của Miên Miên, ánh mắt của Quý Trường Tranh nhất thời sáng lên: "Chắc chắn là tối nay nhà mình có đồ ăn ngon."
Quý Trường Tranh liếc mắt: "Anh về nhà mình đi!"
Trần Viễn: "..." Làm gì còn dáng vẻ nổi loại lúc trước?
"Ngài tìm tôi?"
Vô cùng khôn khéo.
Sĩ quan hậu cần muốn nói lời không hay, nhưng mà nghĩ tới chuyện đối phương là lãnh đạo của mình, làm như vậy không tốt. Anh ấy dứt khoát nuốt lời định nói lại.
Lời này thời thượng đến mức sĩ quan hậu cần phải sửng sốt ba giây thì lúc này anh ấy mới nói: "Đúng vậy, nhưng mà không phải lúc nấy ngài không tin sao?"
"Cái gì?" Sĩ quan hậu cần còn sửng sốt một chút.
"Dẫn theo đồng chí Thẩm Mỹ Vân liền có thể nghịch phong lật bàn?"
Đại đoàn trưởng Trương đứng ở chỗ rẽ, hai bàn tay khoanh ở phía trước, nói nhỏ: "Lời lúc nãy cậu nói đều là thật sao?"
ebookshop.vn
Đại đoàn trưởng Trương ho nhẹ một tiếng: "Thân làm lãnh đạo, sao có thể dẫn đầu mọi người mê tín?"
Sĩ quan hậu cần: "Nhà Quý Trường Tranh không thiếu tiền."
"Cậu ta cảm thấy công việc này quá cực khổ, cậu ta có thể kiếm tiền nuôi gia đình, sao có thể để vợ mình chịu khổ?"
Anh ấy vò đầu, sờ thấy tóc trên đầu mình lưa thưa thì nhất thời lại cẩn thận bỏ tay ra: "Không phải là tôi không muốn dẫn theo, là Quý Trường Tranh không đồng ý."
Đây đúng là chuyện khó đối với sĩ quan hậu cần.
"Đưa vợ cậu ấy tiền lương." Đại đoàn trưởng Trương trầm tư mà nói.
"Nhưng mà cậu thì khác, dù sao thì cậu cũng đã đề cập đến chuyện này ở trong cuộc họp, vậy ngày mai cậu cứ đưa đồng chí Thẩm Mỹ Vân đi theo."
Đại đoàn trưởng Trương: "..."
"Như vậy đi, giao cho cậu nhiệm vụ dẫn nhóm phụ nữ ở khu nhà dân muốn đi, để đồng chí Thẩm Mỹ Vân ở chính giữa cũng không dễ thấy." Sĩ quan hậu cần ngẩng đầu nhìn đại đoàn trưởng Trương.
Đại đoàn trưởng Trương: "Nhìn tôi làm cái gì?"
"Nhìn không ra, ngài thực sự thông minh đấy."
Có cấp dưới nào nói với cấp trên của mình như thế không?
Đại đoàn trưởng Trương: "Tôi cũng chỉ hỏi cậu là có được hay không? Ngày mai tôi muốn nhìn thấy người, đi lên kế hoạch đi."
Sĩ quan hậu cần người này thật phản nghịch, lúc trước anh ấy muốn Thẩm Mỹ Vân, đại đoàn trưởng Trương không đồng ý, bây giờ ông ấy đã đồng ý thì anh ấy lại không muốn.
Thế là cuộc thương lượng bắt đầu.
"Thế sao ngài không trực tiếp đi tìm Quý Trường Tranh?"
Tìm anh ấy làm cái gì? Cũng không phải vợ của anh ấy.
Đại đoàn trưởng Trương: "Ai bảo cậu nhắc đến."
Ông ấy nâng cổ tay lên nhìn giờ một chút: "Mau đi đi, tôi chờ tin tốt của cậu."
Sĩ quan hậu cần: "..."
Thực sự là xui rủi mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận