[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 811: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 8

Chương 811: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 8Chương 811: Ngày Thứ Tám Mươi Bảy Xuyên Không 8
Trước tiên là băm nhỏ đậu đã hái được tối qua, để vào trong chậu cho thoáng khí.
Mặt khác, Quý Trường Tranh trở thành trợ thủ, chiến đấu rất có phong cách.
Chờ đến khi Thẩm Mỹ Vân nhìn qua thì thấy phần bột đã được anh nhào rất tốt, thậm chí còn được cắt thành từng miếng.
Như thế thì chỉ cần gói bánh nữa là xong.
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Quý Trường Tranh, anh được đấy, vậy mà anh còn biết nhào và cắt bột."
Quý Trường Tranh cười một cái: "Học sĩ quan hậu cần, nhưng mà mới chỉ làm một lần cho nên không thành thạo."
Anh đưa số bột mình đã nhào cho cô: "Em xem thử xem đã được chưa?"
Thẩm Mỹ Vân nhéo một cái: "Vừa đủ."
Thẩm Mỹ Vân liền chỉ huy: "Đặt vào nồi hấp bên cạnh, dùng lửa lớn."
Nếu không thì phải khen như thế nào chứ, nghe Thẩm Mỹ Vân khen, Quý Trường Tranh thực sự không nhàn một khắc.
Chưa đến một lúc. Phần bột trắng bóng kia đã biến thành màu vàng, Thẩm Mỹ Vân lật mặt còn lại.
Sau đó bắt đầu đun nóng nồi, sau khi cho dầu vào trong nồi nóng thì liền thả bánh rán hành men theo mép nồi.
Anh phụ trách gói bánh, Thẩm Mỹ Vân nhân lúc đợi bánh bao nở, đi lấy bánh rán hành ra, cán một hơi mười hai lần.
Đợi đến khi cô thả cái bánh thứ tám vào thì Quý Trường Tranh đã gói xong bánh bao.
"Anh làm được như thế này cũng quá lợi hại rồi."
Vừa đặt nồi hấp vào bếp bên cạnh, Thẩm Mỹ Vân liền bảo Quý Trường Tranh cầm một cái khăn mặt che quanh chiếc nồi cho kín gió.
May là bếp của mọi nhà trong khu nhà dân đều là bếp đôi.
Nếu không thì sẽ rất bận.
Quý Trường Tranh ừ một tiếng, lập tức lên lửa bên bếp còn lại.
Chờ đến khi Thẩm Mỹ Vân hoàn thành xong thì bánh bao cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Chờ đến khi hấp chín bánh bao, bánh hành trong tay cô cũng gần như được hoàn thành.
Không thể không nói, hai người đều làm rất nhanh, đầu tiên là mười hai chiếc bánh rán hành, sau đó còn có thêm sáu chiếc nữa.
"Nếu dùng lửa lớn thì chỉ cần nấu hai đến ba mươi phút là được."
Quý Trường Tranh muốn xem nồi hấp, Thẩm Mỹ Vân bảo anh chờ 3 phút: "Để bánh bao ở trong nồi hấp một chút đã."
Bây giờ vẫn còn quá sớm, Miên Miên còn đang ngủ cho nên Thẩm Mỹ Vân không gọi cô bé.
Nồi bánh bao hấp này cực kỳ thành công.
Dùng ngón tay nhẹ nhàng nhấn một cái, thậm chí chiếc bánh bao còn lún xuống rồi phồng lại.
Quý Trường Tranh nghe lời Thẩm Mỹ Vân, chờ đến khi mở nồi hấp ra thì những chiếc bánh bao trắng bóng liền đập vào mắt anh.
"Thật sự không tồi." Quý Trường Tranh cảm thán, Thẩm Mỹ Vân cười: "Bây giờ chúng ta ăn nhân lúc còn nóng, để lại cho ba mẹ một ít rôi đóng gói hết phần còn lại."
Quả nhiên.
Bản thân cô ăn một chiếc bánh bao nóng, lại ăn một chiếc bánh rán hành, nghĩ nghĩ, cô hỏi Quý Trường Tranh: "Anh có cảm thấy, nếu cuộn bánh rán hành với chút tiêu vàng và trứng gà thì sẽ ngon hơn không? Nếu như cho thêm chút dưa leo vào thì sẽ càng ngon hơn."
Quý Trường Tranh nghe Thẩm Mỹ Vân nói vậy thì đột nhiên cảm thấy chiếc bánh rán hành trên tay mình không còn ngon nữa.
"Hay là thêm chút?" Hai người nhanh chóng nhất trí.
Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng lấy trứng gà từ trong bình gốm ra, nếu như để những gia đình khác thấy được. Tất nhiên là bọn họ sẽ mắng một câu.
Tiêu xài hoang phí!
Nhưng mà người nhà bọn họ đã quan với việc này.
Chiên trứng gà rất nhanh, chỉ một lúc sau thì hai mặt của trứng gà đã được chiên vàng.
Quý Trường Tranh ở bên cạnh cắt dưa leo.
Nhân lúc còn nóng, lấy một chiếc bánh rán hành kẹp lấy một quả trứng gà, lại cho thêm hai thanh dưa leo.
Sau khi gói cẩn thận thì đưa đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân, háo hức nếm thử: "Căn một miếng?"
Thẩm Mỹ Vân cũng không khách sáo, trực tiếp cắn một cái, bánh rán hành chắc nịch, trứng gà chiên vàng vàng giòn giòn, dưa leo thanh mát, lại còn mang theo mùi thơm.
Cô không nhịn được mà híp mắt: "Ăn ngon."
Bạn cần đăng nhập để bình luận