[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 821: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 9

Chương 821: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 9Chương 821: Ngày Thứ Tám Mươi Tám Xuyên Không 9
Là nấm sao? Thẩm Mỹ Vân không quá chắc chắn.
Ngược lại, khi Triệu Xuân Lan nhìn theo ánh mắt của Thẩm Mỹ Vân thì cô ấy la lên: "Nấm thông"
"Loại này rất đắt!"
Một cân nấm thông có giá ngang với giá thịt.
Thẩm Mỹ Vân không nhận ra nấm thông, nhưng mà cô đã từng ăn qua, đời trước mỗi lần đi đến nhà hàng cao cấp, nhưng chỉ cần nhắc đến món ăn đẹp và bổ nhất thì nấm thông tuyệt đối được xếp hàng đầu.
Đến mức, Thẩm Mỹ Vân nghe thấy hai chữ nấm thông thì cũng kinh ngạc, cô vô ý thức ngẩng đầu nhìn xung quanh, nói một câu: "Thật nhiều."
Địa điểm bọn họ đang tìm kiếm chính là ở giữa rừng cây cao chót vót, sau khi đi vào liền ẩn mình trong rừng rậm, trên mặt đất phủ đầy những lớp lá thông.
Mà ở trung tâm giải đất, có bao nhiêu lá thông thì tức là dưới mặt đất có bấy nhiêu nấm thông, bởi vì tất cả đều mọc rất nhiều ở trên những lớp lá này.
Thuận thế nắm lấy gốc nấm thông, cẩn thận bóc một đường.
Trong đầu Thẩm Mỹ Vân chỉ có suy nghĩ này.
"Còn chờ đợi cái gì, hái thôi."
"Chị cũng cảm thấy phát tài." Triệu Xuân Lan vô ý thức nói.
Nấm thông ấy, là vương của các loại khuẩn, nó vừa có tác dụng bồi bổ cơ thể mà còn có thể dùng làm thuốc.
Nghe thấy lời này, Thẩm Mỹ Vân cùng Thẩm Thu Mai tỉnh táo lại, hai người ngồi xổm xuống, liền trực tiếp dùng tay bóc lá thông và đất ra.
"Phát tài rồi."
"Cây này của chị cũng vậy." Chỉ nhìn là biết số nấm thông này phát triển rất tốt, chờ đến khi hoàn toàn rút ra được, lúc này Thẩm Mỹ Vân mới nhận ra, một cây nấm thông này còn dài hơn cả bàn †ay cÔ.
Cô nói: “Cây này thật lớn.
Đợi đến khi tìm được gốc thì nhổ cả bụi nấm thông, nấm thông này có màu nâu trắng, nửa trên mượt mà màu mỡ, nửa người có hình trụ màu trắng, rất dày.
Bằng không thì, nếu còn thua đối phương thì sẽ rất xấu hổi
"Nhìn cái gì mà nhìn, mau đào đi!"
Triệu Xuân Lan vẫn là chị dâu lớn nhất ở đây, cũng quen biết rất nhiều: "Có rất nhiều người trồng nấm thông, chúng ta phải đào nhanh chút, ít nhất... là phải nhiều hơn mấy người Lương Chiến Bẩm, không phải sao?"
Thẩm Thu Mai cũng rút ra một cây, đặt ở trong tay khoe khoang với Thẩm Mỹ Vân: "Cô xem."
Nghe thấy lời này, Thẩm Mỹ Vân cảm thấy cũng đúng, cô lập tức gia nhập đội ngũ, bắt đầu đào nấm thông, sau đó vẫn cẩn thận chỉ sợ làm gãy.
Thẩm Mỹ Vân lắng tai nghe: "Hình như Lương Chiến Bẩm cách chúng ta không xa?"
Làm việc này hết một giờ, mấy cái túi ra rắn mang theo cũng đã đầy, vậy mà ba người vẫn còn chưa hái được một phần mười.
Không thiếu nấm thông!
Dù sao thì cũng có một khu nấm thông lớn như vậy, nếu mất cây này thì vẫn còn cây khác.
Xem xét một chút.
Còn sau đó, căn bản không cần quan tâm, có thể rút ra là được rồi.
Cô cảm thấy có vẻ như mình nghe thấy tiếng nói chuyện của đối phương.
"Không được." Triệu Xuân Lan lập tức phản ứng lại: 'Mỹ Vân, em đi gọi người."
Tại sao lại bảo Mỹ Vân đi gọi, bởi vì trông cô xinh đẹp, yểu điệu, xem xét không giống người có thể làm việc nặng.
Đúng lúc cũng có thể để Lương Chiến Bẩm tự cuồng có thể buông lỏng cảnh giác.
Đúng là Thẩm Mỹ Vân không hái nấm lưu loát như Triệu Xuân Lan cùng Thẩm Thu Mai, đương nhiên là cô rời đi.
"Em đi, hai người hái nhanh chút."
Đào được một ít là được một ít.
Dù sao thì đây cũng là thứ tiến vào túi của bọn họ.
Cô vừa đi, Triệu Xuân Lan cùng Thẩm Thu Mai liền hành động nhanh hơn, sợ bị người khác đến tranh.
Bên kia, Thẩm Mỹ Vân quay về điểm dựng trại.
Bên này có một chiến sĩ ở lại, tên là Sấu Hầu.
Thẩm Mỹ Vân có chút không gọi nổi, bởi vì tên của bọn họ rất giống nhau, có Giao Sấu Hầu, có Tiểu Hầu, còn có Hầu Tử.
Thẩm Mỹ Vân không phân biệt nổi, dứt khoát gọi: "Đồng chí."
Cô vừa gọi thì Sấu Hầu liền cấp tốc chạy tới, cô hạ giọng hỏi: "Quý Trường Tranh bọn họ ở đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận