[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 830: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 9

Chương 830: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 9Chương 830: Ngày Thứ Tám Mươi Chín Xuyên Không 9
Dù sao, mặc dù song phương có quan hệ cạnh tranh, nhưng nếu cô xảy ra chuyện thì đối phương cũng sẽ đến đây cứu người.
Hơn nữa còn đi theo Quý Trường Tranh, đây là giác ngộ của quân nhân.
Thẩm Mỹ Vân do dự một chút, cuối cùng vẫn không thổi.
Cô nói với con sóc nhỏ béo một tiếng: "Mày chờ ở đây, tao quay về cầm đồ đựng."
Số trứng gà này có khoảng một trăm quả, nếu như không lấy gì đựng thì mang về như thế nào?
Con sóc béo: "Cô nhanh chút!"
Nó còn nhìn xung quanh một chút, chỉ sợ con gà ham chơi quay vê.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, nhanh chóng quay về rừng nấm thông bên kia. ...
Nhất thời kích động đứng dậy, nhưng mà vừa quay đầu liền nhìn thấy Lương Chiến Bẩm săn bắn ở bên kia chú ý đến chỗ bọn họ.
Có chút đáng tiếc, nhưng mà bây giờ vấn đề là, có ít động vật sống, nếu là mang theo ở bên cạnh, kêu loạn thì sẽ làm ảnh hưởng đến việc săn bắn.
Tình cảnh quen thuộc khiến Quý Trường Tranh vô thức nhìn sĩ quan hậu cần: "Anh có cảm thấy rất quen không?"
Anh ấy giống như Trần Viễn, cũng đều một đi không trở lại.
Nhưng mà — Tại sao chỉ đạo viên Ôn còn chưa trở về?
Sĩ quan hậu cần: "Giống hệt lần trước."
Bên kia, Quý Trường Tranh còn đang chờ người, lại bắt được con thỏ và gà rừng, nhưng vẫn chưa gặp được con vật lớn nào.
"Mỹ Vân là vợ tôi, tôi về thì sẽ hợp lý hơn, sẽ không để bọn họ phát hiện."
"Tôi trở về." Quý Trường Tranh lắc đầu: "Không được, anh ở đây trong coi, tôi quay về."
Anh nhất thời đè xuống tâm tư: "Có gì tốt sao."
Quý Trường Tranh ừ một tiếng, chân trước anh vừa rời đi. Chân sau liền bị người khác phát hiện.
Quấy phá khiến người khác không làm gì được.
Sĩ quan hậu cần nghe vậy thì cảm thấy có lý, anh ấy liên nói: "Vậy cậu quay về đi."
Nếu bị phát hiện thì cùng lắm là đánh một chầu, nhưng mà mấy người Lương Chiến Bẩm này rất xấu xa, mặc dù bọn họ có thể đánh không lại, nhưng nhất định sẽ gây chuyện xấu cản trở.
Lương Chiến Bẩm ngừng tay, thuận thế nhìn qua đây, Lão Hổ bên cạnh cũng dừng lại: "Muốn đi theo sao?"
Anh nhanh chân rời khỏi.
Bên này anh ta thua Quý Trường Tranh rất nhiều, còn đang nỗ lực bù đắp đấy.
"Không đi!"
Chuyện này — Lương Chiến Bẩm: "Cũng không so đi tiểu với anh, đi làm cái gì!"
Quý Trường Tranh xùy một tiếng: "Muốn thì có thể đi theo."
Quý Trường Tranh bước chân rời đi, mặt không đổi sắc: "Ta đi nhà vệ sinh, các anh cũng theo à? Cùng nhau?”
Mắt thấy anh rời khỏi, Lão Hổ có chút lo lắng, nói với Lương Chiến Bẩm: "Lão đại, anh ta có thể không không đi tiểu không?"
Lương Chiến Bẩm đá đá giày cỏ không hợp chân: "Vậy thì chắc đi j?"
Lão Hổ: "..."
Quên đi thôi, lão đại còn đang phiền vì chiếc giày cỏ không hợp, anh ta vẫn nên ngậm miệng thì hơn.
Quý Trường Tranh đi thẳng đến trại, lúc anh đi đến, Tiểu Hầu đang chơi với Hầu Tam. Quý Trường Tranh đi tới: 'Có chuyện gì?"
Tiểu Hầu: "Tay chị dâu bị gai đâm."
Nghe thấy lời này, sắc mặt Quý Trường Tranh trầm xuống: "Hướng nào?"
Tiểu Hầu chỉ tay, Quý Trường Tranh nhanh chân rời khỏi.
Anh vừa đi, Hầu Tam ở bên cạnh lại cười nhạo nói: "Cậu nói xem, chị dâu của cậu có phải họa thủy không, cô ta mới chỉ bị thương một chút ở tay mà đã kéo được bao nhiêu người rồi?"
Đầu tiên là Trần Viễn, sau đó lại là chỉ đạo viên.
Bây giờ thì ngay cả đội trưởng Quý cũng đến, nếu như anh ta nhớ không nhầm thì đội trưởng Quý cũng có chức vụ ngang người với đứng đầu chỗ bọn họ.
Cố ý đến thống lĩnh toàn cục trong lần thu thập này.
Phải rồi!
Chuyện này có khác gì tướng quân bỏ chạy vào lúc đánh giặc?
Tiểu Hầu mang dáng vẻ khóc lóc: "Đó là vợ của đội tưởng, anh ấy không đi thì phải làm sao?”
Trong lòng lại đang reo hò, lẽ ra phải có nhiều người chị dâu như vậy, như thế thì bọn họ sẽ không phải lo đến chuyện ăn ngonl
Hầu Tam thông cảm: "May là thủ lĩnh nhà tôi chưa có đối tượng."
Anh ta cũng không có chị dâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận