[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 844: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 3

Chương 844: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 3Chương 844: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 3
Chỉ đạo viên Ôn gật đầu: "Ăn qua rồi, mọi người quên rồi sao, trước đó tôi đã từng đi học tại đảo Hồ Lô, trong một tháng kia, may mắn được ăn bào ngư một lần, mùi vị rất giống nấm thông"
Nghe xong lời này.
Ánh mắt mọi người sáng lên: "Bao giờ chúng ta đi làm nhiệm vụ ở đó? Đến lúc đó có thể dẫn chị dâu đi theo."
Dẫn theo chị dâu, chắc chắn là bọn có sẽ được ăn bào ngư.
chỉ đạo viên Ôn: "..."
"Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết, dù sao thì thành phố chúng ta cũng cách xa đảo Hồ Lô."
Mọi người nhất thời bỏ đi suy nghĩ này.
Thẩm Mỹ Vân ở bên cạnh bình tĩnh ăn cháo gà, sau khi nghe mọi người nói chuyện, cô nhỏ giọng hỏi Quý Trường Tranh: "Đảo Hồ Lô bên kia có biển cả, còn có hải sản sao?"
Cô có chút mong chờ.
Mắt của Thẩm Mỹ Vân sáng lên: "Chúng ta có cơ hội đi không?"
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu, không muốn cản trở công việc của Quý Trường Tranh.
"Nếu như muốn nhanh chóng đi thì cũng có thể chờ ngày nào đó anh nghỉ phép, anh sẽ đưa em đi qua. Nhưng mà có chút xa, sợ là sẽ phải đi xe một ngày."
Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút: "Chờ lần sau anh sẽ nộp đơn với lãnh đạo, chúng ta làm nhiệm vụ thu thập ở bên đó là được."
"Thôi bỏ đi, vẫn nên chờ sau này mọi người qua đó làm nhiệm vụ thì bắt hải sản sau."
Quý Trường Tranh gật gật đầu: "Có, hơn nữa còn có không ít hải sản, người bên kia rất thích đi đánh bắt hải sản."
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Vậy anh ăn nhiều chút, mỗi thứ em đều để lại cho anh một phần."
Nói thật, mỗi một món ăn này đều không tồi.
Quý Trường Tranh nói nhỏ với Thẩm Mỹ Vân: "Mỹ Vân, em nấu ăn ngon thật."
Quý Trường Tranh ăn một miếng thịt thỏ cay, cảm giác mềm mại, cay cay ngon miệng, lại nếm thử chút rau trộn, giòn mát, còn có nấm thông xào trứng gà, nấm thông mềm mịn, còn trứng gà thì vô cùng mềm.
"Bánh này cũng quá, nuốt không trôi."
Sát vách.
Mấy người Lương Chiến Bẩm ngửi hương vị kia, cắn miếng bánh khô, không nhịn được mà uống mấy ngụm nước: "Lão đại, chúng ta có nên đi xin một bát cháo gà không?"
Cô thích ăn chút cháo gà, cháo gà nấm thông cực thanh, ăn vào cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Ngay cả nước mà bọn họ cũng không nấu, đều là đàn ông, nếu khát thì sẽ đi uống ngụm nước suối.
Dù sao thì bên kia cũng có nhiều người, nhìn một nồi canh tuy nhiêu, nhưng mà nếu chia ra thì cũng không có bao nhiêu.
Liền — Thật đáng thương.
Mà bây giờ lại xảy ra tình huống, người nhà bên cạnh phú quý bức người, còn bọn họ thì kham khổ.
Chủ yếu là chưa sống những ngày tốt lành, cũng sẽ không nghĩ cuộc sống tốt đẹp sẽ như thế nào.
Lương Chiến Bẩm muốn nói không được đi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ghen tị của cấp dưới thì liền trầm mặc, nửa ngày sau mới nặng nề nói: "Không nhất định phải đi xin." Chỉ là ngày thường đều có thể chấp nhận, hoặc đã quen, nhưng sau khi so sánh với đội bên cạnh thì lập tức trở nên có chút đáng thương.
"Không sao cảm tôi sẽ đi hỏi một chút."
Lão Hổ không biết thẹn: "Nói không chừng bọn họ sẽ cảm thấy chúng ta đáng thương, liền cho chúng ta một bát thì sao."
Nói xong, Lão Hổ liền đứng lên đi về phía bếp của Thẩm Mỹ Vân, đi đến một nửa thì nghĩ ra điều gì đó.
Quay đầu đi lấy hơn chục củ khoai môn mà bọn họ đào được hôm nay.
Mấy người Thẩm Mỹ Vân bên này đều đang ngồi rải rác.
Thẩm Mỹ Vân cùng Quý Trường Tranh đang ngồi ở chỗ bếp bên này, cùng với Tiểu Hầu đang trông lửa.
Thấy Lão Hổ đi đến, Tiểu Hầu nhất thời cảnh giác cực cao, che bát cháo gà của mình: "Anh đến đây làm cái gì?"
Lão Hổ liếm láp cười: "Tiểu Hầu à, bánh của chúng tôi khô quá, rất khó ăn."
"Cho nên?" Tiểu Hầu trừng mắt nhìn anh ta.
"Cậu xem có thể, dùng số khoai này đổi lấy một bát cháo gà không?"
Anh ta cũng không nói muốn thịt, chỉ cân một phần cháo gà là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận