[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 856: Ngày Thứ Chín Mươi Ba Xuyên Không 1

Chương 856: Ngày Thứ Chín Mươi Ba Xuyên Không 1Chương 856: Ngày Thứ Chín Mươi Ba Xuyên Không 1
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, sở trưởng Tư đi phía trước mở đường, dọn dẹp bụi cây rậm rạp, nếu không có con sóc béo dẫn đường. Thẩm Mỹ Vân và mở đường sẽ không bao giờ tiến vào loại rừng rậm này.
Bởi vì loại rừng rậm này tính rủi ro quá cao, lại có quá nhiều yếu tố không chắc chắn.
Hai người chật vật một đường đi vào.
Mùi máu tươi càng lúc càng toả ra nồng nặc.
Mãi cho đến khi đi tới cái hố sâu trong bụi cây, bọn họ lập tức nhìn thấy chuyện gì đang diễn ra bên trong.
Bên trong có một con lợn hoa đang sinh con, có lẽ là khó sinh, đến mức lớp đất phía trên đều đã biến thành màu đỏ.
Vết máu đỏ thẫm chảy đầy đất.
Càng thê thảm hơn chính là ở vị trí mông lợn còn có một chú lợn con nhỏ mắc kẹt ở giữa, không thể nhúc nhích lên xuống.
Đây quả thực là đúng người đúng việc.
Sóc béo ở bên cạnh sốt ruột nhảy dựng lên: "Thú hai chân, cô giúp nó, giúp nó."
Thẩm Mỹ Vân và sở trưởng Tư liếc nhau một cái, cô nói với con sóc béo: "Mày phải bảo con lợn hoa này không được làm tổn thương tao, tao sẽ giúp nó."
Nếu không phải lợn hoa giúp nó chống lại lũ gà rừng thì nó đã sớm bị lũ gà rừng xơi tái rồi.
"Lợn hoa là bạn của tôi, lúc trước đã cứu mạng tôi."
Vừa khéo chính là đỡ đẻ cho lợn mẹ chính là chuyên môn của cô.
Con lợn hoa rên rỉ đau đớn.
Điều này khiến Thẩm Mỹ Vân thả lỏng hơn một chút, cô chậm rãi đi tới trước mặt con lợn hoa, ngồi xổm xuống sờ lên bụng nó.
Được rồi!
Lợn hoa dường như đã nghe hiểu, ánh mắt không còn hung dữ cảnh giác giống như lúc trước, ngay sau đó tứ chi cũng bắt đầu thả lỏng ra.
Sóc mập hiểu ý, nhảy tới trước mặt lợn hoa, chi chỉ một hồi với nó.
Thẩm Mỹ Vân: "Đỡ đẻ."
Đây là chưa tính đến con lợn con bị mắc kẹt ở giữa vẫn chưa ra ngoài được.
Sở trưởng Tư: "Phải xử lý chuyện này thế nào?"
"Còn ít nhất bốn con nữa."
Cô nhìn con sóc mập nói: "Chúng ta đến quá muộn, không chắc chắn có thể cứu được hay không. Hơn nữa, ở đây thiếu thốn vật tư, tao thật sự chỉ có thể cố gắng hết sức.'
Lực tay của cô chuyển từ nhẹ sang nặng, cuối cùng bỗng nhiên dùng sức, lập tức lôi con lợn con ra ngoài.
Không biết lợn hoa có nghe hiểu hay không.
Thẩm Mỹ Vân trực tiếp đi đến chỗ mông lợn hoa, hít sâu một hơi nói: "Lợn hoa, mày đừng đá tao, tao phải kéo con lợn con bị mắc kẹt này ra."
Sau khi mọi thứ đã được giải thích rõ ràng.
Thẩm Mỹ Vân đã ra tay, đầu tiên là thăm dò tình trạng của lợn con, nó đã không còn thở, bị mắc kẹt quá lâu.
Sóc mập ngập ngừng khẽ gật đầu.
Con lợn hoa đau đớn kêu lên, Thẩm Mỹ Vân vỗ võ nó: "Mau, dùng sức, sinh những con lợn con khác trong bụng mày ra."
Cô sợ nếu chậm trễ quá lâu, heo con bên trong đều sẽ bị ngạt thở.
Không biết có phải lợn hoa nghe hiểu không, tiếng kêu rên rất ngắn ngủi đã kết thúc. Sau đó nó cố gắng dùng sức.
Thẩm Mỹ Vân ở bên cạnh giúp đỡ nó, sau đó, một hơi sinh ra tới bốn, à không, phải nói là năm con lợn con.
Chỉ là năm chú lợn con này hầu như đều chỉ còn thoi thóp.
Nhìn những con lợn con mà Thẩm Mỹ Vân đã đỡ đẻ trước đó không có chút tỉnh thần nào, hoặc là những con lợn con này đã ở trong bụng lợn mẹ quá lâu.
Hơi thở có chút khó khăn.
Ngay lúc Thẩm Mỹ Vân đang tắm rửa cho những con heo con, bên kia sóc mập đột nhiên kêu lên một tiếng quái dị, âm thanh vô cùng sắc nhọn.
Điều này khiến Thẩm Mỹ Vân vô thức nhìn qua, quả nhiên, cô nhìn thấy con lợn mẹ trước đó còn đang dùng lực dường như đã bất động.
Thẩm Mỹ Vân do dự một chút, sau đó tiến lên giơ tay ấn vào mũi lợn một cái.
Không còn hơi thở.
Sau khi sinh ra năm chú lợn con, nó đã dùng hết sức lực.
Thẩm Mỹ Vân nhìn vũng máu chỗ bụng lợn, lắc đầu với sở trưởng Tư: "Không được nữa."
"Không thể cứu được nữa rồi."
Sở trưởng Tư thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận