[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 869: Ngày Thứ Chín Mươi Bốn Xuyên Không 5

Chương 869: Ngày Thứ Chín Mươi Bốn Xuyên Không 5Chương 869: Ngày Thứ Chín Mươi Bốn Xuyên Không 5
Ở nhà ăn.
Sau khi đám người sở trưởng Tư và Quý Trường Tranh đậu xe ở đó, liến gọi người của tổ nấu ăn tới, dỡ toàn bộ con mồi và đồ đạc trong xe xuống.
Từng túi nấm thông và khoai môn dại, còn có gà rừng vẫn còn sống, thỏ rừng đã chết và lợn hoa đã hoàn toàn mất đi hơi thở.
Những con bồ câu và những con chim vẫn còn đang kêu ục ục, cũng như một con hươu ngốc hết nhìn đông lại nhìn tây.
Khi tất cả những con mồi này đã được đặt ở lối vào nhà ăn.
Ngay cả đại đoàn trưởng Trương cũng không khỏi sửng sốt một lát, sau đó hét lớn một tiếng: "Tốt lắm!"
Ngay cả ông ấy cũng không ngờ tới, lần này đội thu thập ra ngoài làm nhiệm vụ lại thành công như vậy.
Đây là điều chưa từng xảy ra trong nhiều năm qua.
Còn có mùi thông, không giống với các loại nấm bình thường.
"Hơn nữa chúng tôi còn chiến thắng Lương Chiến Bẩm."
"Đây là..."
Ông ấy bước tới, mở từng túi một ra nhìn, túi đầu tiên ông ấy mở ra là nấm thông, bởi vì lần này nấm thông là thứ được thu thập được nhiều nhất.
Đại đoàn trưởng Trương: "Làm tốt lắm!"
Ông ấy bốc một nắm đưa lên mũi ngửi ngửi: 'Là nấm thông sao?"
Sở trưởng Tư cười nói: 'Lãnh đạo, lần này chúng tôi ra ngoài cũng không phải vô ích chứ?”
"Tránh cho mọi người lần nào cũng ghét bỏ tôi cho mọi người uống nước cọ nồi."
"Ở đây có mười một túi, toàn bộ đều là nấm thông." Ngay sau đó giọng nói của sở trưởng Tư mang theo mấy phần nhẹ nhàng: "Ngoài phần ăn trong những ngày này, tôi định đem toàn bộ ra phơi thành nấm thông khô, đến lúc đó mỗi ngày hầm một tô canh cho mọi người uống."
Trừ những gì tôi đã ăn mấy ngày nay, tôi dự định sấy khô tất cả những thứ còn lại thành nấm Nấm thông khô và hầm cho mọi người một cái." mỗi ngày Uống súp.
"Đúng vậy, là nấm thông."
Không phải sức khỏe mọi người không tốt mà là không có cách nào khác, tình trạng dinh dưỡng không đầy đủ lâu ngày dẫn tới mọi người đều cảm thấy chóng mặt hoa mắt, không còn sức lực, đây đều là phản ứng rất bình thường.
Anh ấy cũng không có cách nào, cắt một cái bắp cải, đánh hai quả trứng gà, nấu một nồi sắt canh lớn, chia bình quân cho mỗi người, có thể được chỉ một phần lá bắp cải đã là tốt lắm rồi.
Đại đoàn trưởng Trương không khỏi gật đầu: "Nấm thông tốt, nấm thông rất bổ dưỡng. Cho dù mỗi ngày uống một bát canh, qua một tháng, thể chất của mọi người cũng sẽ tốt hơn trước."
Là anh ấy muốn để mọi người uống như vậy sao?
Những người lính xếp hàng xung quanh để tham gia cuộc vui nghe nói như vậy, cũng không nhịn được mà vô cùng vui vẻ.
Lời này vừa nói ra, mọi người không không nhịn được mà chảy nước bọt: "Còn có cuộc sống tốt đẹp như vậy sao?"
Đơn giản là chỉ uống nước canh mà thôi.
Một con gà cho vài trăm người ăn.
Sở trưởng Tư nhìn sang nói: "Đúng vậy, tôi dự định giữ những con gà rừng còn sống này lại nuôi. Nếu ấp trứng nở ra gà con, chớ chúng lớn, tôi sẽ cố gắng mỗi ngày hầm một con gà với nấm thông cho mọi người."
Nhưng nó có giá trị dinh dưỡng cao hơn nước canh trong.
"Ý nói là kể từ bây giờ mỗi ngày đều có thể uống canh nấm thông phải không?" Quả thực không dám nghĩ tới những lời này lại được nói ra từ miệng sở trưởng Tư.
Sở trưởng Tư: "Không phải tôi khó tính, mà là tôi không bột khó gột nên hồ, tôi cũng không có cách nào khác."
"Được rồi, Hoàng Vận Đạt, anh qua đây cho người chuyển tất cả những con mồi này vào."
Hoàng Vân Đạt nghe xong, hai mắt sáng lên: "Buổi tối hôm nay ăn gì?"
Sở trưởng Tư: "Không phải bốn con gà rừng chết sao? Hôm nay làm thịt hai con, hầm với nấm thông để mọi người cùng uống canh gà, ngoài ra còn có sáu con thỏ chết, lấy ra hai con thỏ ra, làm món thỏ cay, hái hết tất cả ớt trong vườn rau, bỏ nhiều một chút, còn khoai môn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận