[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 888: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 4

Chương 888: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 4Chương 888: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 4
Triệu Ngọc Lan khẽ gật đầu, cảm thấy có chút đau đầu: "Chị ơi, chị nói đến lúc đó em có phải đưa chỉ đạo viên Ôn về nhà không?"
Nghe được những lời này, Triệu Xuân Lan đã bác bỏ: "Không được, tuyệt đối không được. Nếu như em trở bề, bố mẹ nhất định dùng công phu sư tử ngoạm vét sạch túi chỉ đạo viên Ôn, lấy hết tiền để cho Kim Bảo lấy vợ."
"Em trở về chính là đang tự làm hại mình."
Cô ấy đã cố gắng hết sức mới trốn thoát khỏi nhà họ Triệu, kết hôn với tham mưu Chu, sống cuộc sống của riêng mình sau cánh cửa đóng kín.
Vất vả lắm mới kéo được em gái mình ra ngoài.
Nếu như em gái kết hôn xong lại trở về, vậy thì đồng nghĩa với thất bại trong gang tấc. Việc bố mẹ trọng nam khinh nữ khó giải quyết hơn trong tưởng tượng, trong mắt bọn họ, con gái là một món hàng có thể trao đổi thành tiền.
Nhà như vậy, trở về làm gì chứ?
Triệu Ngọc Lan nghe nói như vậy, sắc mặt tái nhợt: "Em hiểu rồi."
Khi Chu Thanh Tùng ở nhà, cho dù là bất cứ lúc nào cậu bé cũng ở một mình bên trong căn phòng nhỏ. Đây vốn là một căn phòng bên cạnh, nhưng sau khi được cải tạo đã trở thành một phòng sách nhỏ.
Dù sao, trở về nhà rồi sẽ rất khó để ra ngoài.
Nhị Nhạc năn nỉ Miên Miên đi cùng mình vào giao cà chua cho Chu Thanh Tùng. Miên Miên vốn không muốn đi, nhưng sau đó nghĩ lại, Nhị Nhạc sẽ đi cùng mình qua chỗ anh Vệ Sinh.
Ở trong nhà.
*
Cô bé không thể không có nghĩa khí như vậy, thế là, cô đi cùng Nhị Nhạc vào nhà. Thà rằng kết hôn với chỉ đạo viên Ôn mà không cần gì cả, cũng không thể trở về nhà.
Từ khi sinh ra cậu bé đã rất dễ nuôi, không bú sữa vào ban đêm, không thích thức khuya, là một đứa trẻ thiên thần, sau ba tuổi đã có khuôn mặt nghiêm nghị, cho tới bây giờ đều không cần người căn dặn, luôn tự giác làm mọi việc.
Từ khi còn nhỏ, Chu Thanh Tùng đã không giống với những đứa trẻ khác, những đứa trẻ khác lên núi xuống sông, trèo cây săn chim, nghịch ngợm gây sự.
Trong suốt những năm còn nhỏ cho tới bây giờ, Chu Thanh Tùng dường như chưa từng làm những chuyện này
Đương nhiên là theo yêu câu của Chu Thanh Tùng.
Thì ngược lại...
Triệu Xuân Lan thấy cậu cả rất dễ nuôi nên mới nghĩ đến việc sinh tiếp cậu hai, ngàn vạn lần không ngờ cậu hai lại trái ngược với cậu cả.
Khi còn nhỏ Chu Thanh Tùng ngoan ngoãn bao nhiêu, dễ nuôi bao nhiêu.
Đối với phương diện học hành, thậm chí trước khi biết chữ, cậu bé đã có hứng thú với sách vở, từ đó không thể dừng lại được.
Nhị Nhạc lại nghịch ngợm bấy nhiêu, suốt đêm ầm ï, một đêm bú sữa không biết bao nhiêu lần, đến khi một tuổi biết đi thì chạy khắp sân .
Nhị Nhạc đặt quả cà chua lên trên mặt bàn, chớp chớp đôi mắt to, cười ngọt ngào: "Anh ơi, Nhị Nhạc đem cho anh quả cà chua ngọt nhất."
Có người nói, đây là sự đàn áp tự nhiên của anh trai đối với em trai.
Chỉ là, cái miệng ngọt biết dỗ dành người của Nhị Nhạc, trước mặt bất cứ ai cũng có tác dụng, duy chỉ có trước mặt Chu Thanh Tùng là không có hiệu lực.
Cũng may Nhị Nhạc nghịch ngợm thì nghịch ngợm, nhưng lại có ưu điểm là miệng ngọt ngào, biết dỗ dành người khác, chính vì vậy từ nhỏ đến lớn cậu bé không bị đánh đòn được mấy lần.
Ví dụ như bây giờ... Từ năm ba tuổi đã trèo cây, không có cây nào xung quanh nhà mà cậu bé chưa trèo, người khác nói Nhị Nhạc nhà bọn họ là biết trèo cây từ trong bụng mẹ.
Chu Thanh Tùng đang đọc sách ngẩng đầu nhìn cậu bé một cái, hơi nghi hoặc một chút: 'Không phải là đồ em ăn thừa đấy chứ?"
Nhị Nhạc: "..."
Đúng vậy, nhưng cũng không cần phải vạch trần như vậy mài
Cậu bé rất không muốn nói chuyện với đối phương.
Mỗi lần Nhị Nhạc gặp Chu Thanh Tùng đều cảm thấy mệt mỏi tâm hồn, cậu bé không hiểu biện pháp của mình ở bên ngoài đều là trăm phát trăm trúng, tại sao đến chỗ anh trai lại không thể làm được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận