[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 918: Ngày Thứ Chín Mươi Chín Xuyên Không 6

Chương 918: Ngày Thứ Chín Mươi Chín Xuyên Không 6Chương 918: Ngày Thứ Chín Mươi Chín Xuyên Không 6
Trần Thu Hà biết hai ông bà sui gia đối xử với con gái bà ấy rất tốt, quan tâm yêu thương, tất nhiên bà ấy cũng phải quan tâm tới ông bà sui gia rồi.
Đây chính là lòng người đổi lấy lòng người.
Trong lúc Thẩm gia bận rộn tấp bật, bên Thẩm Mỹ Vân cũng không nhàn rỗi, lần này bọn họ trở về nhà mẹ đẻ, Quý Trường Tranh lại không được nghĩ phép.
Cho nên anh không tới, cũng không có xe hơi chở bọn họ về nhà.
Mấy người Thẩm Mỹ Vân tự bắt xe buýt về nhà, buổi sáng ra tới cửa đến công xã Thắng Lợi thì đã mười hai giờ.
Ngay cả sư phụ Lý kéo máy kéo cũng đã tan làm, cho nên từ công xã Thắng Lợi đến đại đội Tiền Tiến còn cách vài con đường nữa.
Còn không có xe hơi nữa.
Có thể đi đâu đây?
Ông Quý cầm theo mấy túi lớn nhỏ hỏi chuyện.
Càng chưa kể đến những món đồ khác.
Thẩm Mỹ Vân bắt đầu thấy đau đầu rồi.
Có tổng cộng bốn năm túi cả lớn nhỏ.
Đây là lần đầu tiên Ông Quý và bà Quý tới nhà thông gia, không thể hổ thẹn mà đi tay không được. Khi xe buýt đi vào đường lớn trong thành phố, bọn họ thuận thế tới cửa hàng bách hóa mua vài món đồ.
"Mỹ Vân, xảy ra chuyện gì vậy?"
Thẩm Mỹ Vân dẫn gia đình theo, có già có trẻ nhỏ, nếu đi bộ trở về, e là sẽ mất mấy tiếng đồng hồ mất.
Ông Quý chỉ về phía chiếc xe: "Đấy không phải là xe kéo sao? Nó đang tới đó?"
Cô còn chưa nói dứt câu. Một chiếc máy kéo cách đó không xa ầm ầm chạy tới.
Thẩm Mỹ Vân: "Sư phụ kéo xe đã tan làm rồi, có lẽ chúng ta đi về đại đội bộ công xã có hơi khó khăn rồi."
Ba cô học lái xe máy kéo từ khi nào vậy?
Không phải?
Làm sao có thể là Thẩm Hoài Sơn?
Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, vô thức ngẩng đầu lên, nhìn thấy người điều khiển máy kéo chính lại chính là Thẩm Hoài Sơn?
Trong lúc Thẩm Mỹ Vân đang kinh ngạc, Thẩm Hoài Sơn đã ầm ầm chạy tới, dừng lại trước mặt mấy người Thẩm Mỹ Vân.
Cái này, thuận tiện học lái máy kéo luôn đó sao.
Chiếc máy kéo này không phải là chiếc xe chuyên dụng của sư phụ Lý sao?
Thẩm Mỹ Vân còn chưa phục hồi tinh thần: "Ba, sao ba biết lái máy kéo vậy?"
Họ chắc chắn sẽ tới đón người.
Thẩm Hoài Sơn nhảy xuống xe, vỗ võ ghế: "Lần trước tôi đã giúp Lý sư phụ cứu cha anh ấy. Thời gian trôi qua chúng tôi rất hợp nhau, anh ấy đã chở tôi đi khắp nơi để gặp mọi người."
"Con bé nhà con về nhà, sao không nói tiếng nào cho chúng ta biết vậy?"
Thẩm Mỹ Vân không khỏi tán dương Thẩm Hoài Sơn.
Cuối cùng Thẩm Hoài Sơn cũng không nói được con gái, ông ấy chỉ trừng mắt cô, sau đó quay đầu về phía ông Quý và bà Quý để chào hỏi: "Sui gia, tiếp đón không chu toàn rồi làm phiền anh quá."
Ông ấy nhận được tin khá trễ.
Vậy nên lúc này mới chậm trễ như vậy.
Ông Quý cười ha hả nói: "Nói gì vậy, mọi người đến đón chúng tôi là tốt lắm rồi." Thẩm Hoài Sơn thấy ông ấy dễ nói chuyện nên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, ông ấy nhận lấy đồ trong tay của đối phương rồi bảo bọn họ lên xe máy cày.
Xe lái đến dưới chân núi, sư phụ Lý cơm nước xong xuôi đã chờ sẵn ở đó, Thẩm Hoài Sơn trả lại xe cho ông ấy rồi đưa cho ông ấy một bọc tiền, bảo là cảm ơn vì cho mượn xe.
Sư phụ Lý không muốn nhận nhưng không ngăn được Thẩm Hoài Sơn, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải nhận lấy, còn không quên chào hỏi Thẩm Mỹ Vân bọn họ nữa.
Lúc này mới mở xe máy kéo ùng ùng rời đi.
Bà Quý như đang suy nghĩ gì đó, đi theo Thẩm Mỹ Vân nói: "Mỹ Vân, xem ra ba mẹ con đang làm rất tốt ở đội sản xuất nhỉ."
Trước đây còn lo lắng vì Hạ Phóng mà bọn họ sẽ bị đội xã viên sản xuất coi thường.
Hôm nay xem ra là không có rồi.
Quen biết với người cho mượn xe máy kéo như vậy, hơn nữa vẻ mặt còn tươi cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận