[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 997: Ngày Thứ Một Trăm Mười Xuyên Không 4

Chương 997: Ngày Thứ Một Trăm Mười Xuyên Không 4Chương 997: Ngày Thứ Một Trăm Mười Xuyên Không 4
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy mẹ có thể nhờ con một việc được không?"
Miên Miên lập tức trở nên hăng hái: "Mẹ nói đi."
"Việc này..." Thẩm Mỹ Vân đưa cho cô bé hai cái túi đã được sắp xếp sẵn: "Những món này đem đến cho dì Xuân Lan và tham mưu trưởng."
"Con làm được không?"
Miên Miên gật đầu: "Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ đưa nó cho dì Xuân Lan."
"Mang cho chị cái gì vậy?”
Ngay khi vừa vào trong sân, Triệu Xuân Lan đã nghe được Thẩm Mỹ Vân dặn dò Miên Miên.
Thẩm Mỹ Vân có chút ngạc nhiên, nhưng sau khi suy nghĩ lại, bọn họ đã quay về cả buổi chiều, Triệu Xuân Lan nhận được tin tức cũng là chuyện bình thường.
Với chiếc càng lớn có lông màu xám và thân hình vuông vắn, con cua này trông rất uy nghi
Nghe xong, Triệu Xuân Lan nhanh chóng bước tới: "Em có thứ muốn cho chị, vừa hay chị cũng có thứ mang tới cho em.”
Triệu Xuân Lan đưa cho cô cái thùng nhỏ: "Nhìn xem?"
Thẩm Mỹ Vân có chút tò mò.
Nói xong, cô ấy xách một cái thùng nhỏ đi vào.
Thẩm Mỹ Vân mở ra, kinh ngạc nói: "Cua hoàng đế?"
Cô mỉm cười nói: 'Chẳng phải chúng em về thăm nhà sao? Có mang theo một chút đặc sản, em định để Miên Miên đem tới cho chị, may mà chị đã tới đây rồi."
"Con cua này cũng to phết nhỉ? Ít nhất cũng phải ba lạng đi? Chị bắt được nó ở đâu vậy?"
Triệu Xuân Lan nhấn mạnh từng chữ trong tên này: "Nghe hay đấy, nhưng ở đây mọi người gọi là cua."
Thẩm Mỹ Vân muốn giơ tay sờ thử con cua này, nhưng khi nó mở to càng chuẩn bị tấn công, cô liền vội rút tay lại.
"Cua hoàng đế?"
Thẩm Mỹ Vân dùng đũa gắp một con cua ra, con cua béo ngậy bị lật ngược lại, lộ ra cái bụng trắng nõn.
"Nhưng nó không dễ bắt chút nào, chị cùng Ngọc Lan bắt cả một ngày cũng chỉ bắt được khoảng hai mươi con, biết được mọi người đã về, cho nên mới đem sang một chút."
Cô ấy tính theo số người nên đã đem sang tám con, Miên Miên vẫn còn nhỏ, mỗi người có thể ăn hai conl
Triệu Xuân Lan trả lời: "Ở đầm lầy."
Là cua cái, vừa đúng vào tháng chín, thịt cua mùa này thường béo ngậy. Đặc biệt là phần gạch cua trong bụng gần như sắp chảy ra ngoài.
Thẩm Mỹ Vân nói: "Đi thôi!"
Triệu Xuân Lan nói: "Chọn ngày không bằng gặp ngày, dù sao chị và Ngọc Lan đều đến đó mỗi buổi sáng và chiều, em có muốn đi cùng không?"
Cô có thể một mình ăn hết tám con cua to, tất nhiên chỉ ăn gạch cua chứ không ăn thịt cua.
"Khi nào thì chị lại bắt? Cho em đi cùng nhé?"
Cô ấy giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Bây giờ mới năm giờ, ít nhất vẫn có thể bắt thêm một giờ nữa, bắt được bao nhiêu tùy thuộc vào vận may của chúng ta."
Thậm chí chưa ăn, Thẩm Mỹ Vân cũng có thể tưởng tượng ra vị ngon của phần gạch cua này.
Cô suy nghĩ một lúc, định nhờ ông bà Quý chăm sóc Miên Miên, nhưng không ngờ... Miên Miên nói: "Mẹ, con cũng muốn đi."
Thẩm Mỹ Vân do dự một chút, sau đó Triệu Xuân Lan liền nói: "Đi cùng nhau đi, Nhị Nhạc nhà chị cũng muốn đi."
"Ở đầm lầy cũng có rất nhiều trẻ con."
"Em cũng không muốn ngày nào cũng để Miên Miên ở nhà đúng không?"
Nghe thấy vậy, Thẩm Mỹ Vân quyết định: "Vậy đi cùng nhau đi."
Nói xong, cô đi tìm ông bà Quý: "Bọn ta sẽ ở nhà, đợi Trường Tranh về rồi nói chuyện với nó."
Được rồi!
Ba mẹ chồng tốt quá.
Thẩm Mỹ Vân cười nói: "Được rồi, tối nay chúng ta đi ăn cua hoàng đế nhé!"
Cô mang theo cái kẹp và túi lưới, đưa phần đặc sản cho Triệu Xuân Lan, còn cô cầm phần của Tham mưu trưởng.
Khi chuẩn bị đi, cô đem thêm một phần cho Thẩm Thu Mai.
Vừa hay Thẩm Thu Mai cũng đang ở nhà, khi được nhận một ít đặc sản, Thẩm Thu Mai cũng không lấy không, còn đưa cho Thẩm Mỹ Vân một túi hạt dẻ.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Để sau đi, bây giờ tôi phải ra đầm lầy."
"Đi bắt cua á?"
Thẩm Mỹ Vân gật đầu một cái.
“Tính thêm tôi nữa."
Vì vậy, Thẩm Thu Mai cũng cùng tham gia.
*
Bạn cần đăng nhập để bình luận