Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 276:

Chương 276:Chương 276:
Về chuyện này, Lâm Dư Dư cũng không thể nói gì, rốt cuộc chuyện này không liên quan đến cô, hơn nữa, là người ngoài, cô cũng không thể nói cái gì.
Lâm Yến từ sau sự kiện kia, liền không làm việc nữa, Lâm Dư Dư sắp xếp cô ta làm trong vườn nho, nhổ cỏ kiếm sống, nếu không làm việc sẽ đụng tới người nhà Phạm Lan Hoa, lấy tình huống của cô ta nhất định sẽ chịu kích thích.
Lâm Dư Dư: 'Yến Tử."
Mấy năm nay, Lâm Yến làm việc trong vườn trái cây, học kỹ thuật từ Lương Sơn Khải, cho nên lúc Lâm Dư Dư đến, cô ta đang xử lý cây nho.
Cuối cùng vườn nho đã được mùa, cây nho yêu cầu được xử lý. Nghe thấy Lâm Dư Dư gọi, Lâm Yến buông dụng cụ trong tay: "Dư Dư, cậu đến rồi."
Người từ trong suy sụp đi ra, Lâm Yến chính là ví dụ tốt nhất, chỉ là Lâm Yến như vậy, phá lệ khiến người ta cảm thấy chua xót.
Lâm Dư Dư cũng không có nói chuyện khác, mà nói thẳng đến chủ đề: 'Lần này tớ từ thủ đô về, nghe được một tin, nghe nói năm sau sẽ khôi phục kì thi đại học."
Lâm Yến vừa nghe, biểu tình liền giống hệt Trương Cao An và Trân Hà, cuối cùng, cô ta bụm mặt khóc.
Lâm Dư Dư: "Tuy rằng tớ không thể đảm bảo chuyện này có thể là thật hay không, nhưng ít nhất đây là một tin tốt, cho nên cậu có thời gian chuẩn bị trước đi."
Lâm Yến: "Được, tớ sẽ, cảm ơn cậu, Dư Dư."
Lâm Dư Dư do dự trong chốc lát: 'Có một việc, tớ vẫn luôn suy nghĩ, tuy rằng không có chứng cứ, nhưng tớ vẫn muốn nói cho cậu."
Lâm Yến: "Chuyện gì?"
Lâm Dư Dư: "Năm đó sau khi cậu xảy ra chuyện, anh Lan Hoa cũng chặt đứt chân, nhà bọn họ nói, anh ta là tự mình té ngã, nhưng tớ nhìn ra được, đây là người †a đánh gấy.'
Lâm Yến: "Loại người như anh ta, chính là bị người ta đánh gãy chân cũng không lạ." Biểu tình cô ta nhìn như bình tĩnh, che giấu sự thù hận.
Lâm Dư Dư: "Nhưng mà tớ suy đoán, hẳn là bị đồng chí Tiền Liệt đánh."
Lâm Yến ngây ngẩn cả người, phảng phất như không hiểu lời Lâm Dư Dư nói. Qua một hồi lâu, cô ta mới nói: "Cậu..."
Nếu Tiền Liệt không đánh gãy chân anh trai Lan Hoa, Lâm Dư Dư cũng không nhiều chuyện, rốt cuộc Lâm Yến xảy ra chuyện như vậy, cô cũng không miễn cưỡng cô ta và nam chính ở cùng nhau, như vậy đối với nam chính, cũng không công bằng. Nhưng chuyện như vậy ở phía trước, Lâm Dư Dư cảm thấy Tiền Liệt vẫn để ý Lâm Yến, cho nên, cô quyết định nói ra chuyện này. Ít nhất bọn họ là một CP xứng đôi, có lẽ cuối cùng bọn họ đều sẽ hạnh phúc.
Lâm Dư Dư: "Tớ không chắc chắn, nhưng... Nếu cậu còn thích Tiền Liệt, lại bởi vì thế làm tự ti, tớ cảm thấy cậu có thể thử xem, ít nhất thử qua, cùng lắm thì vẫn như hiện tại, nếu không thử, có thể cậu sẽ hối hận cả đời 2"
Lâm Yến trâm mặc, thân thể không còn trong sạch, là nỗi đau vĩnh viễn của cô ta. Nếu cô ta là kết hôn rồi ly hôn, lại yêu Tiền Liệt, cô ta sẽ không tự ti như vậy, nhưng cô ta không phải, cô ta là bị người cưỡng hiếp.
Lâm Dư Dư: "Tớ chỉ có thể nói như vậy, Yến Tử, cậu không thể sống mãi trong quá khứ, cậu phải biết, có những lúc, phải vì bản thân mà bản thân vui vẻ mới là quan trọng nhất. Đương nhiên, sự vui vẻ này không thể được thiết lập trên sự đau khổ của người khác. Hơn nữa, cậu chưa thử qua, sao có thể biết ý của anh ta? Là một người bạn, tớ hy vọng cậu hạnh phúc."
Lâm Yến nhìn bóng dáng Lâm Dư Dư rời đi, cô ta nắm chặt lấy bàn tay mình, nhưng... Cô ta vẫn không có dũng khí.
Chờ Lâm Dư Dư về đến nhà, Lý Thu Hồng cùng mẹ Ôn đang cùng nhau làm cơm chiều, hai người trải qua một buổi chiều ở cùng nhau, quan hệ vô cùng hòa hợp, bởi vì quan tâm cùng người, cho nên rất dễ hòa hợp với nhau.
Hơn nữa, đây là thôn Phạm gia, Lý Thu Hồng sẽ không câu nệ.
Chờ đến lúc ăn cơm chiều, Chương Long tới: "Chị, Mỹ Lan nói chị tìm em?"
Lâm Dư Dư: 'Ừ, là chuyện thi đại học." Cô đem chuyện lúc trước mới nói cho Trần Hà nói lại một lần: "Nhưng chuyện này em cũng chỉ có thể nói cho Chương Phượng, không thể nói cho người khác, nếu chuyện này truyền ra ngoài, khả năng sẽ ảnh hưởng không tốt."
Chương Long vừa nghe, hai mắt đều phát sáng : "A, em hiểu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận