Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 107: Anh Cả Về Nhà 5

Buổi tối khi hai vợ chồng đi ngủ, Triệu Mạn Lệ đã nói về chuyện đó khi họ đang nằm trên giường.

"Em rất khó chịu với thím Tôn này. Nếu bà ta đã không thích Gia Gia nhà chúng ta thì tới tìm em nói chuyện làm gì? Em nghĩ chắc là con trai út của bà ta là cậu ba Tôn thích Gia Gia đây mà, cậu ta ép bà ta đến nói với em, muốn hỏi cưới cho cậu ta!"

Đây là điều mà Triệu Mạn Lệ khinh thường nhất.

Nếu thím Tôn đã không thích Cố Di Gia thì cứ mặc kệ con trai mình, kiên quyết từ chối cậu ta đi chứ! Bà ta nghĩ sao mà khi vừa đến hỏi thăm về con gái nhà người ta nhưng lại còn tỏ ra không ưa cô? Có sĩ diện một chút đi chứ?

"Hừ, người gì đâu mà không biết nhìn vào đức hạnh của mình, cậu ba Tôn sao mà xứng với Gia Gia chứ?"

"Nếu cậu ta không có một người anh cả có năng lực, liệu còn có thể sống trong khu tập thể được không? Người đã lớn già đầu rồi mà vẫn luôn đi theo mẹ đến ở nhà anh trai chị dâu, ăn nhờ anh trai mà không tìm được việc làm! Người đàn ông như vậy hoàn toàn vô dụng, cô gái nào lại muốn gả cho cậu ta? Cậu ta còn có tiêu chuẩn rất cao, muốn cưới một cô gái có gia cảnh lại còn xinh đẹp. Nói theo cách khác, mắt thím Tôn bị lệch rồi, cứ tưởng rằng cậu ba Tôn có tương lai, ngược lại người có tương lai nhất là con trai cả nhưng bà ta lại coi thường..."

Cục trưởng Ngụy nghe vợ mình luyên thuyên mà thấy buồn cười.

Chuyện trong gia đình, nghe cũng hơi thú vị, mỗi khi anh ấy làm việc vất vả, nghe vợ lải nhải về những chuyện này thực sự có thể khiến cơ thể và tinh thần thoải mái hơn.

"Nếu như Gia Gia thật sự đi theo quân, không biết khi nào mới gặp lại... Những ngày này, trong nhà có Gia Gia và Bảo Hoa nên không khí cũng vui hơn. Em đã quen với việc có họ ở đây, nếu họ rời đi..."

Hai cô gái nhỏ nương náu trong nhà mình mấy ngày, vợ anh ấy đối xử với họ như người nhà, nếu họ rời đi, chị ấy sẽ là người không nỡ xa họ nhất.

Trong tương lai, nếu Cô Di Gia theo chị dâu theo quân, Phong Lẫm theo đuổi cô gái nhỏ không phải sẽ dễ như ăn cháo sao.

Cục trưởng Ngụy biết vợ mình là người có tấm lòng nhân hậu, làm việc nhanh nhẹn, cũng coi trọng tình cảm.

"Phong Lẫm không đến được, không phải Gia Gia với gia đình có thể gia nhập quân đội sao? Phong Lẫm và lão Cố ở cùng một đơn vị, chẳng phải lúc đó họ có thể gặp nhau sao?" Cục trưởng Ngụy không chút lo lắng: "Nếu Phong Lẫm thật sự muốn lấy vợ thì cậu ấy nên chủ động, vợ mình sẽ không tự động tìm tới cửa nhà cậu ấy đâu."

*

Anh ấy rất cổ vũ nói: "Em nói đúng, cậu ba Tôn đó thật sự chẳng ra gì cả, ai cho cậu ta can đảm dám mơ tưởng đến Gia Gia chứ? Nếu đoàn trưởng Phong ở đây, e rằng không cần tới một cánh tay đã ném cậu ta ra ngoài rồi."

Lão Ngụy an ủi nói: "Em cứ xem như mấy em ấy đi lấy chồng đi."

Mặc dù Phong Lẫm đã rời đi nhưng anh ấy thấy anh chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.

Triệu Mạn Lệ lập tức vui mừng nhưng cũng nhanh chóng thở dài nói: "Đoàn trưởng Phong đã đi rồi, cũng không biết khi nào cậu ấy mới đến... Em nghĩ sau này cậu ấy sẽ không có thời gian đến nữa."

Càng nói về điều đó chị ấy càng luyến tiếc.

Sau khi Phong Lẫm trở về, anh ấy biết được từ Phong Lẫm chuyện đã xảy ra với em gái mình, anh ấy rất kinh ngạc và tức giận.

Khi Triệu Mạn Lệ nghe những gì chồng mình nói, chị ấy lại cảm thấy không nỡ.

Nếu như Phong Lẫm không nói cho anh ấy biết rằng chuyện nhà họ Khương đã biết trước kết cục, em gái anh ấy đang tạm thời ở nhà cục trưởng Ngụy bình an vô sự, thì anh ấy chỉ hận không thể lập tức xin nghỉ phép quay về ngay.

Triệu Mạn Lệ không nhịn được cười: "Sao lại xem như lấy chồng được? Gia Gia còn được, chứ Bảo Hoa mới bao nhiêu tuổi? Cẩn thận đoàn trưởng Cố nghe được lời nói bậy bạ của anh, cậu ấy lại muốn tìm anh đánh nhau nữa đấy."

Đoàn trưởng Cố không biết rằng cục trưởng Ngụy đang nói chuyện tào lao với vợ mình, nhưng lúc này anh ấy đang rất biết ơn cục trưởng Ngụy.

Đoàn trưởng Cố thật sự muốn lập tức xin nghỉ phép, đã hai năm anh ấy chưa về nhà, nếu muốn xin nghỉ phép chắc chắn sẽ được chấp thuận.

Quân đội cũng thoải mái cho anh ấy nghỉ phép thăm người thân nửa tháng.

Cuối cùng Cố Minh Thành cũng hoàn thành nhiệm vụ trong một tháng, kiệt sức trở về quân đội.

Đáng tiếc anh ấy vừa nhận được nhiệm vụ tức thời, chỉ có thể hoãn lại, quyết định đợi nhiệm vụ kết thúc rồi mới về nhà, nếu không chậm trễ thì tháng sau có thể về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận