Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 108: Anh Cả Về Nhà 6

Đêm trước khi chuẩn bị về, Cố Minh Thành đang thu dọn hành lý, nhìn thấy Phong Lẫm mang một ít đồ đạc tới đặt lên bàn.

Cố Minh Thành kinh ngạc hỏi: "Lão Phong, đây là gì vậy"

"Quà." Phong Lẫm nói ngắn gọn.

Cố Minh Thành sửng sốt: "Quà gì thế? Cậu muốn nhờ tôi tiện đường đưa cho ai sao?"

Anh ấy chỉ có thể nghĩ đến khả năng này, nhiều người biết anh ấy về quê thăm họ hàng, đồng đội còn tặng anh ấy một số đặc sản quê hương để mang về.

Phong Lẫm nói: "Đưa cho em gái anh."

"Cái gì cơ?" Cố Minh Thành nghi ngờ nhìn anh: "Cậu chuẩn bị quà cho Gia Gia?"

Phong Lâm tỏ ra thờ ơ: "Lần trước nhờ có sự giúp đỡ của cô ấy nên nhiệm vụ của tôi mới hoàn thành suôn sẻ, không tốn nhiều công sức."

Cho dù sau đó anh ấy có tìm được bằng chứng, đưa nhà họ Khương ra trước công lý thì em gái anh ấy cũng sẽ không thể quay lại.

Họ là những người quan trọng nhất trong cuộc đời anh ấy.

Sau khi mọi chuyện đã xong, Cố Minh Thành chỉ nghĩ tới thôi đã đổ mồ hôi lạnh.

Vì vậy, anh ấy rất biết ơn Phong Lẫm và cục trưởng Ngụy, đồng thời anh ấy cũng nóng lòng muốn về nhà, muốn gặp em gái, vợ và hai con.

Nếu có thể, anh ấy cũng không muốn em gái mình gặp nguy hiểm, nhưng sự việc này quả thực khá trùng hợp, ai ngờ Khương Tiến Vọng lại có cảm tình với em gái mình, điều này dẫn đến những sự việc kéo theo thế này.

Phong Lẫm im lặng nhìn anh ấy, đột nhiên hỏi: "Lần này anh về định đón gia đình đến đây hả?"

Anh nói vậy cũng không sai, sứ mệnh xuôi nam của anh vốn có liên quan đến thế lực ngầm sau lưng nhà họ Khương, Cố Di Gia đã vô tình giúp đỡ anh.

Cố Minh Thành vỗ vỗ vai Phong Lâm nói: "Người anh em, cảm ơn cậu rất nhiều."

Thậm chí khi thủ trưởng biết chuyện, ông còn nói riêng với anh ấy rằng em gái anh ấy vẫn ổn.

Cố Minh Thành thấy trong lòng hơi phức tạp.

Mỗi lần nghĩ đến điều này, trong lòng Cố Minh Thành lại thấy đau đớn nghẹt thở một hồi, giống như trước đây đã từng xảy ra chuyện như vậy.

"Tôi đã thấy đơn đăng ký theo quân của anh."

Nếu không phải có sự trùng hợp này, e rằng nhà họ Khương vẫn không có việc gì, nhà họ Khương không muốn Khương Tiến Vọng lấy một cô gái yếu đuối bệnh tật, họ có thể sẽ âm thầm xử lý cô mà không ai biết được.

Cố Minh Thành nghe vậy cũng không ngạc nhiên mấy, vừa thu dọn hành lý vừa nói: "Cậu đã gặp Gia Gia nên chắc cũng biết tình trạng của em ấy, bệnh viện trong quân đội rất tốt, tôi muốn em ấy đến đây để chữa bệnh. Tất nhiên... Tôi cũng không yên tâm để họ ở nhà."

Sau đó anh ấy nhận quà của đối phương.

Cố Minh Thành liếc anh một cái: "Sao cậu biết?"

Anh ấy tin chắc rằng không có người đàn ông nào dám ra tay với một cô gái trong quân đội.

Nếu em gái khỏe mạnh, anh ấy sẽ không lo lắng nhiều như vậy, anh ấy sợ một ngày nào đó sẽ có một "Khương Tiến Vọng" khác lại xuất hiện, dùng thủ đoạn để cưới em gái anh ấy, với sức khỏe của em gái sao cô có thể chịu được bất cứ sự giày vò nào chứ?

Cố Minh Thành cũng biết sự thật này, nhưng trong lúc nhất thời, thực sự anh ấy không nghĩ ra biện pháp nào để đón em gái mình thuận lợi hơn.

Điều này cũng vô tình khiến Cố Minh Thành nhận thức được, em gái anh ấy đã lớn rồi, trở thành một cô gái xinh đẹp mà đàn ông thèm muốn. Em gái anh ấy giống mẹ, nghe nói thời con trẻ mẹ anh ấy cũng là một cô gái xinh đẹp, thanh niên khắp xóm trên làng dưới muốn cưới bà.

Sau khi Cố Minh Thành và Phong Lẫm bàn bạc xong, họ thu dọn hành lý, rời quân đội, lên chuyến tàu đi về phía nam vào ngày hôm sau.

Chuyện xảy ra lần này thực sự khiến anh ấy sợ.

Sắc mặt Phong Lẫm hơi thay đổi, anh chợt hỏi một câu: "Có cần tôi giúp đỡ gì không?"

"Hả?" Cố Minh Thành nhìn anh tỏ vẻ khó hiểu.

Ba ngày sau, cuối cùng chuyến tàu cũng đến thị trấn một cách thuận lợi.

Bây giờ em gái còn xinh đẹp hơn mẹ lúc đó, dường như tất cả những ưu điểm của cha mẹ đều đặt trên người cô, gương mặt cô lại càng nổi bật hơn.

Phong Lẫm nói: "Thật ra trước tiên anh có thể bắt xe buýt lên thị trấn, nghỉ ngơi ở đó một đêm, sau đó chuyển sang đi tàu. Theo cách này, họ chỉ cần đi tàu trong hai ngày một đêm."

Cố Minh Thành suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Đây cũng là một cách."

Dù nói như vậy nhưng anh ấy vẫn lo lắng, phải suy nghĩ cách phù hợp nhất để em gái có thể bình an vô sự đến quân đội, hơi rắc rối một chút cũng không sao.

Tốt nhất là anh ấy nên để cô dưới tầm mắt mình thì mới yên tâm được.

"Cố... Sức khỏe đồng chí Cố không thích hợp đi đường dài, nếu phải đi tàu ba ngày, e rằng cơ thể cô ấy sẽ không chịu nổi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận