Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 165: Đoàn Trưởng Phong Động Lòng 3

Phong Lẫm này giống như là một con sói cô độc. Chỉ là gia thế của anh quá tốt, bản thân cũng thực sự ưu tú, bên trên có rất nhiều người muốn loại bỏ anh, coi như không loại bỏ được thì cũng cố gắng không nên đắc tội với anh. Đúng là như thế, Phong Lẫm chưa từng tùy tiện thân thiết với ai, người có thể được anh chơi cùng cực ít, Cố Minh Thành là một trong số đó.

Cố Minh Thành đỡ em gái lên xe trước, sau đó lại đỡ vợ và con lên xe.

Anh ấy ngồi vào chỗ ngồi cạnh ghế lái, vừa cài dây an toàn vừa nói: "Đoàn trưởng Phong, chút nữa lái xe ổn định chút, không cần gấp quá, chúng ta không cần phải vội về, dù sao trước khi trời tối chúng ta chắc chắn có thể về đến nơi."

Lo lắng xóc nảy quá, cơ thể em gái của anh ấy lại xảy ra chuyện.

Phong Lẫm nhàn nhạt ừm một tiếng.

Ngồi ở trong xe, Trần Ngải Phương lấy một cái áo khoác ra choàng lên người Cố Di Gia rồi hỏi: "Tiểu Vương và Tiểu Trương đâu?"

"Anh bảo bọn họ đi về trước rồi." Cố Minh Thành nói: "Bọn họ chở hành lý của chúng ta về trước."

Bây giờ trên xe chỉ có một ít hành lý mà bọn họ mang theo bên người, đều là thứ phải dùng đến, các hành lý khác đều được xe hậu cần của quân đội đưa về trước. Chủ yếu cũng là sợ bên quân đội cần dùng xe, mà đã có Phong Lẫm về cùng bọn họ nên không cần phải bảo Tiểu Vương chờ bọn họ nữa.

Chính ủy Lưu vội vàng chạy về phía ký túc xá đơn, tình cờ gặp được cảnh vệ Tiểu Trương của Phong Lẫm, ông ấy hỏi: "Tiểu Trương, đoàn trưởng nhà cậu về rồi sao?"

"Anh ấy đi đón đoàn trưởng Cố của trung đoàn 3 ạ." Tiểu Trương nói: "Chẳng lẽ ông không biết, lần này vợ, các con và em gái của đoàn trưởng Cố đều sẽ theo quân sao?"

*

Mái tóc của chính ủy Lưu đã có chút thưa thớt vì quan tâm lo lắng quá nhiều: "Phong Lẫm đến thành phố rốt cuộc để làm cái gì vậy?"

Mọi người trên xe đều không nói chuyện, cho dù có nói thì cũng rất nhỏ giọng, sợ làm phiền đến cô.

Tiểu Trương nói: "Đoàn trưởng chúng tôi vào thành phố làm việc, thuận đường qua đó luôn."

Phong Lẫm lái xe thực sự rất vững tay, xóc nảy cực ít.

Chính ủy Lưu gật đầu: "Tôi biết nhưng thằng nhóc Phong Lẫm này còn đặc biệt đi đón bọn họ hả?"

Rốt cuộc là bệnh nặng một trận, cơ thể Cố Di Gia hết sức yếu ớt, còn yếu hơn so với khi xuất phát từ nhà đi, cô đã khiến cho người khác rất lo lắng. Thỉnh thoảng Phong Lẫm sẽ nhìn thấy gương mặt say ngủ của cô từ gương chiếu hậu của xe, gương mặt không có chút huyết sắc nào, tái nhợt mệt mỏi. Trái tim anh xoắn chặt gần như không thể nhìn ra.

Đương nhiên, cũng có thể là đường xá bên này tương đối tốt, cộng thêm chiếc xe phân cho anh không phải xe bình thường nào cũng có thể so sánh. Cố Di Gia dựa vào ghế ô tô, dần chìm vào trong giấc ngủ sâu.

Tiểu Trương nói: "Đoàn trưởng nói xế chiều hôm nay sẽ trở về."

Còn trên thực tế là không hề có người này.

Chạng vạng tối, bộ đội kết thúc một ngày huấn luyện.

Thằng nhóc Phong Lẫm kia vì không muốn bọn họ lôi những chuyện này đến làm phiền anh nên dám bịa ra một đồng chí nữ để đánh lạc hướng sự chú ý của bọn họ. Nếu không, anh có thể nói thẳng đồng chí nữ kia là ai, làm gì phải giấu giếm, sống chết cũng không chịu nói?

Ông ấy có chút khó hiểu, cứ cho là tình bạn giữa Phong Lẫm và Cố Minh Thành rất khăng khít thì cũng không cần thiết phải làm đến mức độ này chứ? Cố Minh Thành cũng không phải không có cảnh vệ, để cảnh vệ hỗ trợ đi đón người là được, Phong Lẫm đi đến góp vui làm gì?

Chính ủy Lưu nghe xong, không suy nghĩ nhiều, kéo Tiểu Trương hỏi: "Tiểu Trương, gần đây cậu có để ý không, Phong Lẫm có gọi điện, trao đổi thư từ hay khá thân thiết với cho đồng chí nữ nào không?" Ông ấy vẫn cảm thấy chuyện lần trước Phong Lẫm nói có tình cảm với một đồng chí nữ, có thể là đang lừa ông ấy.

Hơn nữa cũng không có gì đáng xấu hổ cả.

Chính ủy Lưu càng nghĩ càng cảm thấy Phong Lẫm đang lừa dối mình, hôm nay ông ấy muốn qua tìm Phong Lẫm hỏi cho rõ.

Rõ ràng anh có thể nói với bọn họ danh tính của đồng chí nữ kia trước mà, để bọn họ có manh mối, bọn họ cũng sẽ không loe mồm mà tiết lộ danh tính của đồng chí nữ kia hoặc là đến trước mặt đồng chí nữ nói linh tinh.

À đúng rồi, dựa theo lời nói của Phong Lẫm, vậy đồng chí nữ kia cũng không biết tâm tư của anh, sợ nói ra sẽ dọa cô, cho nên mới tạm thời giữ bí mật. Nghe mà xem, cái này giống như đang lấy cớ, rõ ràng chỉ là vì để qua mắt bọn họ.

Tiểu Trương nghi ngờ nhìn ông ấy: "Không có, tôi không thấy đoàn trưởng gọi điện thoại với đồng chí nữ nào, cũng không thấy đồng chí nữ nào viết thư cho anh ấy cả, mọi thứ đều rất bình thường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận