Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 184: Cậu Ta Mơ Ước Cải Thìa Nhà Chúng Ta 2

Hai người họ nhìn Cố Di Gia, phản ứng chậm nửa nhịp, cứ ngơ ngác đứng đó, trông có vẻ có chút ngốc ngốc. Mãi cho đến khi cô nhìn sang với vẻ khó hiểu thì hai người họ mới phản ứng lại, đột nhiên hai người đỏ mặt tía tai rồi vội ngồi xuống.

Hai người họ mang cái mặt ửng đỏ tự giới thiệu bản thân, họ thay mặt cho Hội Liên hiệp phụ nữ và quân đội đến đây, một người họ Đinh, một người họ Lý, đáng lẽ họ đã đến đây từ mấy ngày trước rồi nhưng bởi vì có việc nên mới trì hoãn đến hôm nay.

Cố Di Gia mỉm cười nói: "Thì ra là cán bộ Đinh và cán bộ Lý ạ, cực cho cán bộ phải chạy đến đây một chuyến đi như này."

Bảo Sơn rót trà mang ra, đặt trước mặt họ: "Cháu mời cô chú uống trà ạ."

"Cảm ơn cháu." Hai người có chút dè dặt nói.

Hôm nay khi đến đây, họ được biết người nhà của đoàn trưởng Cố trong trung đoàn 3 có ý định theo quân, họ muốn giới thiệu công việc cho vợ của đoàn trưởng Cố. Họ không ngờ khi bước vào lại nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy. Cô xinh đẹp đứng ở đó, đẹp đến nỗi cứ ngỡ như không có thật, nghe cô tự giới thiệu, hóa ra là em gái của đoàn trưởng Cố.

Đột nhiên, cán bộ Đinh nhớ tới mấy ngày trước, hình như cô ấy có nghe một tin đồn nói người nhà của đoàn trưởng Cố đến theo quân, em gái của đoàn trưởng Cố là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Tuy nhiên, tin đồn chỉ là tin đồn, chưa gặp mặt trực tiếp nên rất nhiều đều không tin. Có người rất muốn xem xem em gái của đoàn trưởng Cố xinh đẹp đến nhường nào, nhưng vì cô chưa từng lộ mặt nên mọi người trong khu nhà tập thể không biết gì về cô.

Cán bộ Đinh thì còn ổn, cô ấy là một cô gái, cho dù vẻ đẹp của em gái đoàn trưởng Cố khiến cô ấy khá sốc nhưng cô ấy vẫn có thể bình tĩnh được, cô ấy chỉ đơn giản là đang thưởng thức vẻ đẹp đó, không hề có suy nghĩ khác. Nhưng cán bộ Lý thì khác, cậu ấy vẫn còn trẻ, lại chưa có bạn gái, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy khó tránh sẽ suy tư không dứt.

Cán bộ Đinh rất hiểu phản ứng của cậu ấy, một cô gái xinh đẹp như vậy, ai lại không thích chứ? Nhưng...

Tuy nhiên, dường như hai người họ càng lúc càng dè dặt hơn, Cố Di Gia chớp chớp mắt, cô nhận ra người khiến họ dè dặt như vậy hình như chính là bản thân cô. Đến lúc này cô mới nhận ra điều đó, cô chủ động nói: "Tôi đi xem chị dâu đã về chưa, mọi người uống trà trước đi nhé."

Cán bộ Lý có chút ngượng ngùng nói: "Thì ra em gái của đoàn trưởng Cố xinh đẹp như vậy, không biết cô ấy có bạn trai chưa..."

Mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy cô, họ mới nhận ra rằng vẻ đẹp của một số người có thể vượt qua trí tưởng tượng của mọi người, cô chỉ cần đứng yên ở đó cũng toát lên vẻ đẹp có một không hai, khiến người ta không thể nào rời mắt.

Cán bộ Lý trợn to hai mắt: "Thật sao? Cô ấy bị bệnh sao?"

Còn vợ và con của đoàn trưởng Cố thì gặp họ thường xuyên như ăn cơm bữa.

"Nghe nói sức khỏe cô ấy không được tốt."

Chị dâu vẫn chưa về, với tư cách là chủ nhà, Cố Di Gia đã chủ động tiếp đãi họ.

Vợ của đoàn trưởng Cố thực sự rất xinh đẹp, ai gặp cũng đều khen ngợi, rất nhiều người cho rằng nếu em gái của đoàn trưởng Cố cũng xinh đẹp thì chắc cũng giống như vợ của anh ấy. Trước khi đến đây, họ cũng cho rằng như vậy.

Cán bộ Đinh thấy cậu ấy nhìn chằm chằm về phía cửa với ánh mắt đầy đắm đuối, bèn dùng khuỷu tay thúc cậu ấy một cái: "Nhìn gì vậy?"

Họ đang nói chuyện thì thấy Cố Di Gia đi vào, còn có chị dâu và cháu gái của cô. Trần Ngải Phương đi vào, nhiệt tình chào hỏi họ, cô ấy đặt giỏ rau trên tay xuống rồi đi rửa tay, sau đó mới ngồi xuống nói chuyện với họ.

Khi Cố Di Gia đứng dậy đi ra ngoài, cuối cùng hai người trong phòng khách cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cán bộ Đinh nói: "Chị dâu Trần, chúng tôi đã tìm hiểu qua về tình hình của chị. Ở đây có ba công việc phù hợp với chị, chị xem thử mình muốn công việc nào."

Cô ấy nhắc nhở ngọt ngào. Vừa rồi cô ấy cũng nhận ra sắc mặt của em gái đoàn trưởng Cố nhợt nhạt như mắc phải một chứng bệnh gì đó, căn bệnh ấp ủ trong cơ thể khiến cô trông có vẻ rất yếu ớt, mỏng manh dễ vỡ, càng nhìn càng khiến người ta thấy thương.

Cán bộ Đinh không nói nên lời: "Sao tôi biết được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận