Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 232: Mời Khách 2

Tính cách của hai anh em này rất khác biệt, Bảo Sơn chững chạc, bình tĩnh, có thể yên tĩnh để quyết tâm học tập; Bảo Hoa hoạt bát, đáng yêu, lanh lợi nhưng lại không thể yên tĩnh học bài, mỗi lần cô đều phải dùng biện pháp mới mẻ hấp dẫn sự chú ý của cô bé mới làm cho cô bé chịu ngồi yên.

Đương nhiên cũng không phải là Bảo Hoa không thông minh, thật ra cô bé rất thông minh nhưng lại hoạt bát quá mức, mỗi lần ngồi xuống học bài, chỉ cần cô bé cảm thấy mình học được rồi thì không ngồi yên được, không có kiên nhẫn tiếp tục học nữa.

Cố Di Gia thấy Bảo Hoa lại không ngồi yên được thì lấy ra sợi len màu xám hôm qua vừa mua, gọi cô bé cùng nhau đem sợi len quấn thành cuộn len để tiện cho việc đan áo len. Bảo Hoa thích việc này, nhìn thấy một quả cầu sợi len xuất hiện trong tay cô út thì vội vàng hỏi: "Cô út, con cũng muốn quấn một quả cầu."

Cố Di Gia đưa một sợi cho cô bé để cô bé tự quấn.

Mọi người đang bận việc thì có tiếng gõ cửa vang lên bên ngoài.

Bảo Hoa đang cúi đầu lăn qua lăn lại cuộn len, Bảo Sơn nghe tiếng định đứng dậy mở cửa. Trong lòng Cố Di Gia biết chắc là có khách đã tới nên nói với Bảo Sơn: "Để cô đi mở cửa, con tiếp tục làm bài đi."

Nghe vậy, Bảo sơn đành phải ngồi xuống tiếp tục làm bài.

Đây là khu nhà tập thể của quân đội nên an toàn hơn trong thôn nhiều, hiện giờ Bảo Sơn cũng không giống trước kia, mỗi lần có người đến gõ cửa đều phải hỏi rõ ràng mới mở cửa ra, căng thẳng như một người lính bảo vệ những cô gái trong nhà.

Cố Di Gia hơi ngại ngùng. Nhưng anh đã mang tới đây, cô còn từ chối nữa thì có chút làm bộ làm tịch.

Cố Minh Thành và Trần Ngải Phương đang ở trong bếp nghe tiếng thì đi ra nhìn thử: "Ơ, lão Phong à, cậu tới sớm dữ vậy." Cố Minh Thành cố ý nói.

Đương nhiên anh cũng muốn tới đây gặp cô.

Có thể là vì Phong Lẫm từng giúp cha của hai đứa đưa đồ đến nhà bọn họ, sau đó còn đi nhà ga đón mọi người, lúc cô út bị bệnh cũng là anh tự mình đưa đi bệnh viện... Vì nhiều nguyên nhân khác nhau nên hai đứa nhỏ có ấn tượng cực kỳ tốt đối với Phong Lẫm, lúc gọi "chú Phong" cũng rất thân thiết.

Phong Lẫm gật gật đầu với cô xem như chào hỏi rồi lấy ra một hộp sắt hình bầu dục tinh xảo đưa cho cô: "Đây là kẹo người nhà gửi lên, tặng cô đấy."

Trần Ngải Phương đúng là muốn để đoàn trưởng Phong tự mình đưa kẹo đến cho cô em chồng. Cô ấy chớp mắt nhìn hộp sắt trong tay Cố Di Gia, không biết nên nói gì.

Cố Di Gia đặt những sợi len đã quấn được một nửa lên trên bàn rồi đứng dậy đi mở cửa.

Vì tuổi của Phong Lẫm nhỏ hơn cả hai người nên gọi "lão Phong" có cảm giác làm anh già hơn, cho nên bình thường bọn họ đều gọi tên của anh, nhưng một số thời điểm cũng sẽ gọi thẳng "lão Phong".

Ban đầu anh định nhờ cảnh vệ Tiểu Trương đưa tới, không ngờ sáng sớm nay Cố Minh Thành cho người nhắn với anh là mời anh tới nhà ăn cơm nên anh tự mình cầm tới.

Lúc cô mở cửa ra không ngờ lại nhìn thấy Phong Lẫm, không tránh được cảm thấy hơi ngạc nhiên, khuôn mặt tươi cười: "Đoàn trưởng Phong, anh tới rồi à." Bây giờ còn sớm, cô không ngờ Phong Lẫm sẽ đến sớm như vậy.

Cố Di Gia và Phong Lẫm tới phòng khách, hai đứa nhỏ nhìn thấy anh cũng rất vui mừng: "Chú Phong!"

Cố Minh Thành cũng không khách sáo với anh: "Vậy đi, chúng ta nấu luôn cho nhanh."

Hộp sắt đựng kẹo rất xinh đẹp, lắc nhẹ còn có thể nghe thấy âm thanh lăn lộn của những viên kẹo bên trong, thời đại này những vật có thể sử dụng hộp sắt kiểu như vậy để đựng thì nhìn qua cũng biết là hàng cao cấp, chắc là mua ở cửa hàng hữu nghị.

Lần này Phong Lẫm mang theo hoa quả và một miếng thịt khô tới đây, anh nói: "Đây là đồ mà người khác tặng cho tôi, bình thường tôi đều ăn cơm ở nhà ăn." Thời đại này đồ ăn rất quý giá, đi đến nhà người khác ăn cơm thì ai cũng sẽ tự mang theo ít thức ăn, ít nhiều cũng xem như có lòng. Tất nhiên Phong Lẫm cũng giống vậy.

Trần Ngải Phương cười nói: "Đoàn trưởng Phong đến rồi, cậu ngồi xuống uống chén trà trước đi." Đến khi nhìn thấy đồ mà anh xách theo thì cô ấy hơi xấu hổ: "Đoàn trưởng Phong, cậu đến là tốt rồi, thực sự không cần mang theo gì tới đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận