Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 240: Đáng Sợ 2

Chờ hai người rời đi, Phong Lẫm nhàn nhạt gật đầu với Hứa Chí Hoa, sau đó lái xe đi.

Hứa Chí Hoa nhìn chiếc xe kia lăn bánh rồi gãi đầu của mình.

Vị đoàn trưởng Phong này nhìn thật sự rất đáng sợ, trẻ tuổi mà đã có thể trở thành đoàn trưởng, quả nhiên không tầm thường. Chỉ là không biết anh và đồng chí Cố có quan hệ gì, đã kết hôn chưa... Trong lòng Hứa Chí Hoa hy vọng đoàn trưởng Phong đã kết hôn rồi, dựa vào trực giác của đàn ông, cậu ấy luôn cảm thấy ánh mắt của đoàn trưởng Phong nhìn đồng chí Cố có chút khác biệt.

Sau khi Phong Lẫm dừng xe, anh mang theo vài thứ từ trong xe xuống rồi đi vào phòng làm việc của ông Hồ.

Ông Hồ đang sắp xếp một số tài liệu, thấy anh tới, không khỏi cười nói: "Cậu đến chậm rồi, đồng chí nữ kia đã đi rồi."

Phong Lẫm không trả lời, làm như không nghe thấy.

Anh đặt những thứ mang theo xuống, nghiêm túc nói: "Đây là thuốc bổ mà mẹ cháu gửi cho ông, nếu không có gì thì ông uống một chút, nó tốt cho cơ thể đó."

Ông Hồ cười híp mắt nhìn anh, sao ông ấy lại không hiểu chứ, Phong Lẫm anh đặc biệt chọn hôm nay để đến.

Một bên khác, Trần Ngải Phương đi xe đạp, chở Cố Di Gia đến thị trấn gần đó.

Hôm nay tình cờ có phiên chợ, bây giờ trời vẫn còn sớm, Trần Ngải Phương quyết định dẫn cô em chồng đến đó xem một chút.

Nghe vậy, ông Hồ cũng không lên tiếng.

Thị trấn này không lớn, cứ vào ngày mùng 3,6, 9 mỗi tháng đều có phiên chợ, người dân ở các làng lân cận đều sẽ chọn một số sản phẩm nhà mình đem tới bán, rẻ hơn nhiều so với mua ở cung tiêu xã.

Ông ấy nhiều tuổi hơn mẹ Phong Lẫm rất nhiều, cộng thêm trước kia từng làm việc với bà ấy ở trong quân đội, mẹ Phong Lẫm xem như được ông ấy dẫn dắt, gọi bà ấy là cô nhóc cũng không có sai.

Ngón tay Cố Di Gia cuộn tròn lại, cố gắng trấn tĩnh bản thân: "Anh ấy nói là đến thăm một đàn anh."

Cũng đáng thương, rõ ràng thích đồng chí nữ người ta mà lại không dám đến nhà theo đuổi, chỉ có thể dùng cách này để nhìn cô nhiều hơn.

Trần Ngải Phương đạp xe đạp, tuy chở một người nhưng cũng không mệt, còn rảnh rỗi nói chuyện cùng cô: "Gia Gia, sao đoàn trưởng Phong cũng ở đó thế?"

Phong Lẫm vờ như không nghe, chỉ nói: "Nếu như ông có thể thuyết phục được bà ấy."

Mặc dù thương hại anh nhưng ông Hồ cũng không nói gì, chỉ nói: "Cậu bảo cô nhóc kia đừng gửi đồ cho tôi nữa, tôi là một ông già, nào ăn được nhiều như vậy, lãng phí tiền bạc."

Cạnh bệnh viện quân y có một thị trấn nhỏ.

Cố Di Gia ồ một tiếng, nhớ lại bản thân vừa rồi tự mình đa tình, mặt cô hơi nóng lên.

*

Trần Ngải Phương luôn cảm thấy bầu không khí vừa rồi có chút không đúng, còn nói thêm: "Đồng chí Hứa kia... Gia Gia em cảm thấy cậu ấy thế nào?"

Trong lòng cô ấy nghi ngờ, đoàn trưởng Phong sẽ không đặc biệt vì Gia Gia mà đến bệnh viện chứ?

"Đàn anh?" Trần Ngải Phương giật mình: "Có lẽ là bác sĩ Hồ, chị nghe anh em nói đoàn trưởng Phong quen bác sĩ Hồ, trước kia bác sĩ Hồ còn từng làm ở quân y đấy."

Chị dâu vẫn còn đang hỏi cô: "Gia Gia, em cảm thấy đoàn trưởng Phong thế nào?"

Sau đó cô ấy ngập ngừng hỏi: "Vậy đoàn trưởng Phong..."

Trần Ngải Phương thấy cô nói chuyện bình thản như vậy nên chắc chắn cô không có cảm xúc nam nữ gì khác biệt đối với Hứa Chí Hoa.

Cô cũng không ngốc, biểu hiện của Hứa Chí Hoa rõ ràng như vậy, có ngốc mới không nhìn ra cậu ấy thích mình. Hiện nay, quan hệ giữa nam và nữ rất khắt khe, cô cảm thấy cứ cho là sau này muốn phát triển công việc may vá ở đoàn văn công, cũng không thể bắt đầu từ chỗ Hứa Chí Hoa, để tránh gây nên những hiểu lầm không cần thiết.

Cố Di Gia im lặng không lên tiếng, để tránh việc bản thân lại tự mình đa tình.

Cố Di Gia không chút do dự nói: "Rất tốt, là một đồng chí ưu tú!"

"Rất, rất tốt..." Cố Di Gia không khống chế được nhiệt độ trên mặt, nói liên tục không ngừng: "Chị dâu, chị nói cái này làm gì? Chúng ta có thể đừng nói về chuyện này được không ạ?"

Trần Ngải Phương không nghe ra sự khó xử trong lời nói của cô, cô ấy cũng là người từng trải, khi một người phụ nữ có ấn tượng tốt với đàn ông, thái độ rất phức tạp và vụng về, năm đó khi kết hôn với lão Cố, cô ấy cũng như này.

Xem ra Gia Gia cũng không phải không có cảm giác với đoàn trưởng Phong, dường như cuối cùng cô cũng đã thông suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận