Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 264: Ngọt Ngào 1

Khi Tiểu Trương đi gọi người thì bị một sĩ quan đi ngang gọi lại.

"Tiểu Trương, cô gái tới tìm cậu ở bên ngoài là ai vậy?"

Tiểu Trương nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của đối phương thì hiểu ra người nọ có hứng thú với cô, vì thế cậu ấy thật lòng nhắc nhở: "Doanh trưởng Triệu à, cô ấy là em gái của đoàn trưởng Cố thuộc trung đoàn ba."

Nghe thấy thế, doanh trưởng Triệu ngạc nhiên: "Thì ra em gái của đoàn trưởng Cố, thật sự là một mỹ nhân nha..."

Không ai mà không rung động trước một mỹ nhân như thế.

Lúc trước chưa gặp được người thật, anh ta nghe người khác nói em gái của của đoàn trưởng Cố trung đoàn ba đẹp đến thế nào, người còn độc thân thì cũng không nghĩ nhiều về chuyện đó. Tuy rằng có hơi rung động nhưng đến cái bóng dáng ra làm sao cũng chưa thấy, muốn theo đuổi cũng không được.

Nhưng cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật, đây là cơ hội ngàn năm có một không thể nào bỏ lỡ.

Ngay khi doanh trưởng Triệu muốn đi lại đó chào hỏi, Tiểu Trương bèn nói: "Doanh trưởng Triệu à, tôi phải đi trước đây, đồng chí Cố còn đang chờ đoàn trưởng của chúng ta, tôi phải đi báo cho đoàn trưởng một tiếng."

Cậu ấy biết doanh trưởng Triệu vẫn còn độc thân, việc anh ta bị một đồng chí nữ thu hút là chuyện bình thường.

Tiểu Trương yên lòng rời đi.

Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của anh ta, Tiểu Trương cười thầm.

Khi Tiểu Trương nghĩ như thế, cậu ấy lại không nghĩ rằng đoàn trưởng của bọn họ còn đáng sợ hơn cả doanh trưởng Triệu.

Đương nhiên... Kỳ lạ rồi!

Cùng lắm thì chờ đến khi đoàn trưởng rời đi, anh ta sẽ lại đó chào hỏi cô.

Doanh trưởng Triệu: "... Cô ấy đến tìm đoàn trưởng sao?"

Doanh trưởng Triệu thoáng do dự trong chốc lát, anh ta không rời đi, cũng không đi tới chào hỏi, anh ta muốn xem cô gái đó tìm đoàn trưởng của bọn họ để làm gì.

Doanh trưởng Triệu nghĩ thầm rằng một cô gái xinh đẹp như thế mà lại đến gặp đoàn trưởng lạnh lùng như Diêm La của bọn họ để làm gì cơ chứ? Ngộ nhỡ cô ấy bị dọa khóc thì làm sao bây giờ?

Nhìn vẻ mặt không thể nào tin được của anh ta, Tiểu Trương còn cố ý nói: "Đúng rồi, có gì kỳ lạ à?"

Nhưng cũng phải xem người đó là ai nữa chứ, nếu là một đồng chí nữ khác thì Tiểu Trương không xen vào làm gì, nhưng đây là em gái của đoàn trưởng Cố, đoàn trưởng của bọn họ cũng để ý đến cô, ngoài ra nghe nói sức khỏe của đồng chí Cố không được tốt lắm, lỡ như dọa cô sợ thì làm sao bây giờ?

Một lúc sau, cánh cửa mở ra, Phong Lẫm mặc thường phục xuất hiện ở cửa, anh vẫn uy nghiêm như mọi khi.

Bây giờ để coi anh ta còn dám đi lại chào cô hay không.

Anh hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Chỉ cần cô còn độc thân, anh ta sẽ có cơ hội theo đuổi cô.

Ở phía bên kia, Tiểu Trương đi tới cửa ký túc xá của đoàn trưởng Phong, cậu ấy gõ cửa.

Phong Lẫm nhìn thấy Tiểu Trương vẫn chưa rời đi nên anh hỏi: "Còn gì nữa không?"

Nhìn thấy cửa đóng lại, Tiểu Trương hơi ngạc nhiên, cậu ấy sờ đầu mình rồi nghĩ hình như đoàn trưởng Phong không vội chút nào? Chẳng lẽ cậu ấy đoán sai ư?

Xem ra anh là hồi hội khi gặp đồng chí Cố nha.

Phong Lẫm nghe thấy thế, dường như ánh mắt của anh hơi lay động, Tiểu Trương còn chưa kịp nhìn rõ đã nghe thấy anh nói: "Tôi biết rồi."

Khi nghĩ đến đây, cậu ấy bèn nhìn thấy cánh cửa phòng được mở ra thật nhanh và đoàn trưởng Phong ăn mặc chỉnh tề bước ra ngoài.

Tiểu Trương vội vàng báo cáo: "Đoàn trưởng, đồng chí Cố đến tìm anh, cô ấy đang đợi anh ở ngoài ký túc xá!"

"Báo cáo đoàn trưởng, không có việc gì nữa!"

Phong Lẫm khẽ gật đầu rồi sải bước thật nhanh về phía trước.

Tiểu Trương đứng ở nơi đó nhìn đoàn trưởng của bọn họ rời đi, đột nhiên cậu ấy phát hiện đoàn trưởng đi nhanh hơn bình thường một chút, trông rất vội vã.

Sau đó anh đóng cửa lại trước mặt cậu ấy.

Không lẽ đoàn trưởng nhà mình và đồng chí Cố thật sự...

Tiểu Trương chỉ nhận ra điều này vào ngày thứ hai của Tết Trung thu.

Vào đêm Trung thu, khi nhìn thấy đoàn trưởng Phong và đồng chí Cố đi cùng nhau, cậu ấy cũng không nghĩ gì nhiều mà còn đi giúp đoàn trưởng truyền lời cho đoàn trưởng Cố. Ngày hôm sau, nghe nói đoàn trưởng và đoàn trưởng Cố không ngủ trưa mà đột nhiên đi đến sân huấn luyện đánh nhau, trong lòng cậu ấy cảm thấy rối rắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận