Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 265: Ngọt Ngào 2

Trong nháy mắt, Tiểu Trương nhớ tới đoàn trưởng của bọn họ đã đích thân đến nhà ga đón người nhà của đoàn trưởng Cố, còn ôm em gái người ta đi bệnh viện.

Trước đây cậu ấy chỉ nghĩ đó là tình đồng chí giữa đoàn trưởng Cố và đoàn trưởng Phong, nếu được thì họ sẵn sàng giúp đỡ nhau. Nhưng bây giờ cậu ấy mới phát hiện rằng đoàn trưởng của bọn họ có ý với em gái của đoàn trưởng Cố, nếu không thì sao anh lại để tâm như thế.

Sau khi hiểu được điều này, Tiểu Trương không dám tin đó là sự thật.

Người đoàn trưởng luôn bị các lãnh đạo và chính ủy Lưu than thở về tình trạng hôn nhân lại thích một đồng chí nữ?

E rằng đoàn trưởng Cố và đoàn trưởng Phong đánh nhau trên sân huấn luyện trong giờ nghỉ trưa vào hai ngày trước là bởi vì đoàn trưởng Cố phát hiện tâm tư của đoàn trưởng bọn họ, thế nên anh ấy mới đánh nhau với đoàn trưởng để dạy dỗ người đàn ông dám tơ tưởng đến em gái mình.

Tiểu Trương mới làm việc với Phong Lẫm chưa bao lâu, cho tới bây giờ cậu ấy cũng chưa từng thấy đoàn trưởng Phong bị thương trên mặt nghiêm trọng đến như thế, khuôn mặt tuấn tú trở nên xanh xao, khiến người ta không khỏi bàn tán.

Với bản lĩnh của đoàn trưởng bọn họ, ít có người nào có thể khiến anh bị thương như thế.

Thật ra anh cố ý đúng không? Cố ý để đoàn trưởng Cố đánh ra nông nổi như thế.

Khi mùa thu đến, những chiếc lá ngân hạnh ngày một chuyển sang màu vàng, sắc vàng trông thật rực rỡ.

Khuôn mặt hình trái xoan, vừa xinh đẹp cũng vừa đáng yêu, nụ cười của cô như khắc sâu vào trong lòng anh.

Mỗi khi nghĩ đến cô gái mình thích đang đợi ở ngoài ký túc xá, anh ước gì có thể chạy đến ngay lập tức.

Khi ngẩng đầu nhìn lại, cô nở một nụ cười.

Tuy nhiên Tiểu Trương cảm thấy đoàn trưởng và đồng chí Cố vẫn chưa trở thành người yêu, nếu không thì anh đã sớm công bố từ lâu.

Khi Phong Lẫm ra khỏi khu ký túc xá, Cố Di Gia lập tức nhận ra anh.

Nhưng hình như đồng chí Cố vẫn chưa biết chuyện đó?

Phong Lẫm cảm thấy tim mình tan chảy đến nơi rồi.

Phong Lẫm cũng không biết Tiểu Trương đang nghĩ gì, nhìn bề ngoài trông anh có vẻ bình tĩnh nhưng thực tế trái tim anh đang đập nhanh đến nỗi muốn bay ra ngoài.

Vì thế khi đồng chí Cố đến đây nói rằng muốn tìm đoàn trưởng, cậu ấy mới ngạc nhiên như thế.

Cô gái đứng dưới gốc cây ngân hạnh lá vàng đẹp như một bức tranh rực rỡ hay một câu thơ mùa thu, khiến người ta không nỡ rời mắt.

Tuy nhiên, khi anh đến gần hơn, khuôn mặt tươi cười của cô dần cứng đờ.

Khi bước ra khỏi ký túc xá, Phong Lẫm thấy bóng dáng của doanh trưởng Triệu nhưng cũng không quá để ý, vì anh đã nhìn thấy cô gái đứng dưới gốc cây ngân hạnh bên ngoài ký túc xá.

Cố Di Gia vội vàng bước tới: "Mặt của anh..."

*

Nhìn thấy anh đến, lòng cô trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết, lúc này cô không nhìn thấy gì khác ngoài anh.

Ở phía bên này, Cố Di Gia nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Phong Lẫm.

Doanh trưởng Triệu cảm thấy như sét đánh giữa trời quang.

Phong Lẫm không muốn làm cô lo lắng nên vội nói: "Chỉ là vết thương ngoài da thôi, trông có vẻ nghiêm trọng nhưng thật ra không có gì đâu. Hơn nữa trên người anh cũng không có vết thương nào cả..."

Sức khỏe của cô không tốt nên cũng không thể quá vội vàng, nếu lo lắng quá sẽ cảm thấy chóng mặt. Trước kia anh đã nhận ra điều đó, anh sợ cô lại ngất xỉu nên cũng vội vàng đỡ cô bất chấp trước mặt mọi người.

Thì ra cô gái xinh đẹp này lại hẹn hò với đoàn trưởng Phong ư? Đoàn trưởng Phong theo đuổi cô gái này khi nào thế? Rõ ràng đoàn trưởng Cố nói rằng anh ấy không vội tìm người yêu cho em gái, còn đoàn trưởng Phong cũng chưa làm gì mà...

"Cẩn thận." Phong Lẫm vội vàng la lên, anh vô thức đưa tay ra đỡ cô: "Em đừng vội..."

So với khuôn mặt đầy vết bầm tím ở khóe mắt và miệng của anh trai cô thì khuôn mặt của đoàn trưởng Phong bị thương nặng hơn nhiều, trên ấy đầy chi chít các vết bầm tím, trông rất đáng sợ.

Thế nhưng nó không khó coi chút nào mà như bị thương trong lúc chiến đấu vậy.

Cố Di Gia lo lắng hỏi: "Anh đã bôi thuốc chưa thế? Trên người anh còn có vết thương nào khác không?"

Họ không biết rằng hai con mắt của doanh trưởng Triệu nhìn qua bên này sắp rớt ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận