Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 279: “Mẹ, Con Có Người Yêu Rồi.” 4

Phong Lẫm nhìn cô gái đẹp như tranh vẽ, nở nụ cười trên môi, trái tim cũng sắp bị cô làm cho tan chảy rồi.

Anh đang muốn giơ tay qua, muốn kéo tay của cô, đột nhiên một tiếng ho vang lên.

Bàn tay vẫn chưa cử động của Phong Lẫm cứng đờ, âm thầm quay đầu, nhìn thấy anh vợ ở chỗ không xa, chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ trong lòng.

Cố Di Gia có hơi chột dạ, nhưng mà rất nhanh đã trở nên cây ngay không sợ chết đứng.

Đoàn trưởng Phong là người yêu của cô, cô sờ tay của người yêu thì sao chứ? Cũng không phạm pháp.

Cố Minh Thành nhìn thấy dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng của em gái, gân xanh trên trái nhảy giựt giựt, nói một cách khó chịu: "Lão Phong, trời tối rồi, các cậu nên về rồi."

Tiếng "lão Phong" này, anh ấy nói nhấn mạnh, giống như đang nhắc nhở đoàn trưởng Phong, tuổi tác của anh rất lớn.

Đợi sau khi tiễn toàn bộ khách đi, trời càng khuya hơn.

Trong phòng làm việc của đoàn trưởng có điện thoại, như vậy sẽ tiện hơn so với việc xếp hàng dài ở phòng liên lạc.

Phong Lẫm bình tĩnh nói: "Mẹ, là con."

Bên còn lại, Phong Lẫm cũng cảm thấy rất vui vẻ.

"Alo, xin hỏi tìm ai?"

Tốt quá!

"Sao vậy? Là con của chúng ta sao?"

Cố Di Gia về phòng, nhìn thấy cây bút máy để trên mặt bàn, nhớ đến chuyện lúc này, khóe miệng không nhịn được lại cười lần nữa.

Bên kia yên tĩnh một lát, sau đó cất cao giọng: "Tiểu Lẫm?!!! Sao con lại điện thoại về?"

**

Cô đột nhiên cảm thấy rất vui vẻ, thì ra yêu đương khiến người vui vẻ là thật.

Điện thoại rất nhanh đã được bắt, một giọng nói nữ dịu dàng vang lên từ bên đó.

Tư lệnh Phong: "..." Thật ra ông ấy cảm thấy vợ của mình dường như còn vội hơn con trai ở phía bên kia.

Anh không về kí túc xá, mà là đi phòng làm việc, sau khi cất bản báo cáo yêu đường mà hai người đã ký tên một cách nghiêm túc, sau đó bắt đầu gọi điện thoại.

Nhưng mà cũng không trách vợ của ông ấy phản ứng như vậy, con trai nhà bọn họ, bởi vì từ nhỏ đã sống ở trong quân doanh, nên làm việc quá nghiêm túc bình tĩnh, mỗi cử chỉ hành động giống như đã được cân đo. Vì vậy, anh đã thiếu đi một chút ôn hòa thuộc về con người, cho dù làm chuyện gì, đều vô cùng bình tĩnh, kiềm chế.

Bởi vì quá bất ngờ, đến nỗi mà giọng nói không khống chế được, cho nên tư lệnh Phong trên lầu cũng nghe thấy, nhanh chóng đi xuống xem thử xảy ra chuyện gì.

Quản Tễ không để ý ông ấy, vội vàng hỏi: "Tiểu Lẫm à, sao mà con đột nhiên gọi điện cho mẹ vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Con đừng gấp..."

Tư lệnh Phong cũng có hơi lo lắng, sợ xảy ra chuyện không hay.

Bởi vì cách nói này của anh, lúc đầu suýt chút nữa đã làm cho vợ ông ấy tức đến nỗi đánh con trai.

Quản Tễ ngơ luôn rồi, cả người đều ngơ ngác.

Nếu như không có chuyện, anh có thể không gọi điện thoại suốt mấy năm, viết một lá thư cho nhà.

Vậy mà con trai út đã có người yêu? Quả là một chuyện ghê gớm.

Mặc dù anh cũng yêu người nhà của anh, nhưng lại chỉ cần biết người nhà bình yêu là được, sẽ không giống với người bình thường, thỉnh thoảng phải gọi điện về nói chuyện với người nhà, ở gần nhau một chút.

Nhưng mà, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, sư đoàn trưởng Phương Đức Bình Phương hẳn sẽ nói cho ông ấy một tiếng trước chứ nhỉ?

Phong Lẫm không ngờ phản ứng của mẹ lớn như thế, dừng một chút, mới nói: "Mẹ, con có người yêu rồi."

Biểu cảm Phong Lẫm dịu dàng, nhưng mà giọng nói giống như đang báo cáo vậy: "Cô ấy là em gái của đồng đội, rất xinh đẹp, dũng cảm kiên cường, quen biết trên đường..."

Dùng lời của anh để nói, không liên lạc chứng tỏ không có chuyện gì, nếu như liên lạc, chắc chắn là xảy ra chuyện không hay.

Tư lệnh Phong thấy thế có hơi gấp, nhanh chóng nói: "Đồng chí lão Quản, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đưa điện thoại cho tôi!"

Thấy tư lệnh Phong sắp lấy điện thoại đi, Quản Tễ vội vàng giữ chặt, biểu cảm trên mặt dần dần được thay thế bằng niềm vui, nói đi nói lại: "Tốt tốt tốt, con trai nhà chúng ta ghê gớm thật, vậy mà tìm được người yêu! Con bé là người ở đâu thế, nhìn như thế nào, tính cách như thế nào, sao các con quen biết được nhau..."

Nghe bà ấy hỏi liên tục, tư lệnh Phong cũng hiểu là chuyện gì rồi, cũng ngạc nhiên theo.

Cho nên bây giờ, thấy anh không phải ngày tết, cũng không phải ngày lễ, đột nhiên gọi điện thoại, quả nhiên đã dọa vợ ông ấy sợ rồi.

"Cái gì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận