Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 280: Ghen Ghét 1

Trong lòng của Quản Tễ, chuyện hôn nhân của con trai út vẫn luôn là tâm bệnh của bà ấy.

Thậm chí bà ấy đã chuẩn bị tâm lý, con trai út có thể cả đời này đều sẽ không kết hôn, bởi vì anh không có ý nghĩ đó, mỗi lần nói chuyện kết hôn với anh, anh sẽ lập tức cúp điện thoại.

Cho dù không cúp điện thoại, cũng sẽ nghe một cách qua loa, không hề để trong lòng.

Đột nhiên, cảm thấy con trai út không có khả năng kết hôn nhất nói anh tìm được người yêu, không khỏi khiến bà ấy ngạc nhiên chết mất, vội vàng hỏi thông tin của nhà gái.

Đáng tiếc, câu trả lời của con trai út quả thật rất sơ sài, khiến bà ấy rất bất mãn.

"Tiểu Lẫm à, con có thể nói kỹ càng hơn, con nói như vậy, mẹ vẫn không hiểu rõ về người yêu của con." Đột nhiên, Quản Tễ nghĩ đến gì đó, hai mắt sáng lên: "Không sao, nếu không thì mẹ nghỉ phép đến thăm bọn con cũng được mà."

Con trai khó khăn lắm mới có người yêu, người làm mẹ như bà ấy nếu như không đi thăm thì cũng khá kỳ cục.

Phong Lẫm: "..."

Sau khi nhận được sự đồng ý miễn cưỡng của con trai út, cuối cùng Quản Tễ không gấp như vậy nữa, nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu Lẫm à, con và Gia Gia chừng nào kết hôn hả?"

Phong Lẫm: "... Tạm thời không có kế hoạch."

Quản Tễ suýt chút nữa bị hai cha con nhà này chọc tức chết, lớn tiếng nói: "Vậy được, nếu như con không nói rõ trong điện thoại, vậy con viết thư cho mẹ, nói rõ ràng được rồi chứ? Nhất định phải kể nguyên nhân con và con gái người ta quen biết một cách rõ ràng, quá trình và kết quả cũng phải kể lại một lần, mẹ không cần thư kiểu chỉ có người mấy chữ, mẹ muốn có thư của câu chuyện dài ba ngàn chữ!"

Trong lòng của bà ấy, đó chính là con dâu của bà ấy rồi. Không còn cách nào khác, với tính cách cố chấp của con trai bà ấy, đó chắc chắn chính là con dâu, không chạy đâu được.

Phong Lẫm cũng nói: "Mẹ, mẹ đừng đến, mẹ sẽ dọa cô ấy."

May mà, Phong Lẫm từ chối một cách kiên quyết, tư lệnh Phong cũng nói hết lời, cuối cùng khiến bà ấy đập tan suy nghĩ này.

Tư lệnh Phong là người đầu tiên phản đối: "Đồng chí Lão Quản, cái này không được, bệnh viện bên này không thể thiếu bà."

Cho dù muốn kết hôn, cũng phải đợi sức khỏe của Cố Di Gia điều dưỡng ổn định rồi kết hôn, nếu không thì chưa nói đến việc Cố Minh Thành không yên tâm, mà chính là anh cũng không yên tâm về sức tự chủ của bản thân trước mặt người trong lòng lắm.

Quản Tễ: "..."

Vợ của ông ấy là bác sĩ của quân khu bên này, thật ra đã đến tuổi nghỉ hưu rồi, nhưng bởi vì bà ấy không chịu nổi sự rảnh rỗi, năm ngoái lại quay lại bệnh viện.

Người cũng chưa gặp được, nhưng Quản Tễ đã cùng với con trai cùng nhau quan tâm con dâu tương lai là Gia Gia rồi.

**

Phong Lẫm: "..."

Ngày hôm sau, Phong Lẫm nộp báo cáo yêu đương lên trên.

Quản Tễ vô cùng thất vọng, cảm thấy bản thân vẫn nên đi một chuyến mới được.

Quản Tễ hừ một tiếng, bọn họ không cho bà ấy đi gặp con dâu út, vậy bà ấy gửi chút đồ cho con dâu út được mà nhỉ? Hi vọng con dâu nhỏ nể mặt mẹ chồng nhiệt tình như bà ấy, đừng ghét bỏ con trai lạnh lùng lại không thú vị của nhà mình.

Đợi bọn họ biết được, đoàn trưởng Phong là gần quan được ban lộc, mượn cớ làm đồng đội với đoàn trưởng Cố, thường xuyên đến nhà họ Cố ăn cơm, như vậy qua qua lại lại, đã nhìn trúng em gái của đoàn trưởng Cố rồi...

Cố Minh Thành với mặt vô cảm: "Tôi thật sự tạm thời không muốn tìm người yêu cho em gái, nhưng bản thân đoàn trưởng Phong đã theo đuổi được rồi, tôi có cách gì chứ?" Anh ấy không ngăn được một cái đuôi sói lớn.

Ngược lại thì chính ủy Lưu rất vui vẻ.

Thậm chí có sĩ quan độc thân tủi tủi hỏi Cố Minh Thành: "Đoàn trưởng Cố, không phải anh nói tạm thời không muốn tìm người yêu cho em gái anh sao?"

Cảm thấy người bỏ lỡ cơ hội không nhịn được nghe ngóng, rốt cuộc đoàn trưởng Phong dựa vào cái gì theo đuổi được người đẹp chứ.

Lần này, ai cũng biết đoàn trưởng Phong có người yêu rồi, đợi đến khi biết được người yêu của đoàn trưởng Phong là em gái của đoàn trưởng Cố, có rất nhiều người thấy không thể tin được.

Không ít người hối hận đến nỗi đập ngực giậm chân.

Tại sao lúc đầu bọn lại không mặt dày đi qua nhà đoàn trưởng Cố ăn cơm chứ? Không phải chỉ là tự đem đồ ăn thôi sao, bọn họ có thể mà!

Những sĩ quan độc thân vì chuyện bỏ lỡ cơ hội mà thấy hối hận muộn màng, thầm mắng đoàn trưởng Phong nhìn có vẻ kiên cường, chính trực nghiêm nghị, thật ra là người xảo quyệt.

Vậy thì chuyện của đoàn trưởng Phong là sao chứ?

Ông ấy vỗ vai của Phong Lẫm, khen ngợi nói: "Lão Phong, tốt đó, cuối cùng cũng đi vào con đường đúng đắn rồi."

Cuối cùng cũng giải quyết được một vấn đề hôn nhân lớn lao, lần này ông ấy có thể làm theo lệnh của sư đoàn trưởng Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận