Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 284: Đoàn Trưởng Phong Dỗ Dành 1

Sau khi hẹn hò với Phong Lẫm, Cố Di Gia phát hiện khi ra ngoài, sẽ có khá nhiều người trong viện nhìn chằm chằm cô.

Cô cũng không hề hoảng sợ mà chỉ thoải mái nhìn lại, sau đó mỉm cười.

Kiểu thái độ thoải mái, bình thản này làm mấy người vốn đang mang chút tâm tư riêng có hơi xấu hổ, cũng cười lại, không nhìn chằm chằm cô giống như nhìn động vật quý hiếm.

Trong viện ít chuyện mới mẻ, đột nhiên Cố Di Gia hẹn hò với đoàn trưởng Phong, không tránh được việc bị nghị luận, cô đã chuẩn bị tâm lý từ lâu.

Nhưng ngoài dự đoán, dù bên ngoài có chuyện gì cũng sẽ không truyền đến tai cô.

Nguyên nhân cũng dễ đoán, bởi vì anh trai của cô là đoàn trưởng, chưa kể người yêu của cô là đoàn trưởng Phong - một người quyền lực, khí thế mạnh mẽ, lại có thêm Trần Ngải Phương, cán bộ của Hội Liên hiệp phụ nữ đang làm công tác tư tưởng. Và cuối cùng, cô cũng khá xinh đẹp, mọi người thường khoan dung hơn với những người xinh đẹp...

Cho nên, cho dù nói gì cũng sẽ không chạy đến nói trước mặt cô, Cố Di Gia rất thoải mái.

Sau khi chính thức hẹn hò với Phong Lẫm, đột nhiên Cố Di Gia phát hiện, hình như bản thân trở lên bận hơn.

Cố Di Gia nghe xong, cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng sau đó lại hiểu ra, đối phương hẳn là nhân dịp mời bọn họ.

Loại quan tâm này, không chỉ vì Phong Lẫm là vị tướng đắc lực dưới tay ông ấy, còn bởi vì gia đình nhà họ Phong nên ông ấy quan tâm chăm sóc Phong Lẫm nhiều hơn một chút. Bây giờ khó khăn lắm Phong Lẫm mới tìm người yêu, chắc chắn sư đoàn trưởng Phương và vợ muốn gặp mặt đối tượng của anh thay nhà họ Phong.

Cô nói: "Được ạ, hôm nào em đi gặp bà ấy, đo kích cỡ cho bà ấy, thuận tiện hỏi bà ấy thích phong cách gì."

Từ chỗ chính ủy Lưu, anh ấy biết được sư đoàn trưởng Phương vẫn luôn rất quan tâm chuyện cưới hỏi của Phong Lẫm.

Cố Di Gia nghĩ thầm, chủ nhiệm Tống nói không sai, lúc làm quần áo cho người nhà, cô đều dựa theo kiểu dáng lưu hành của thời đại này, cố gắng không "vượt rào", không gây chú ý.

Nếu là cô của đời trước, cô chưa bao giờ thấy lo lắng trước chuyện này, mà sẽ bình tĩnh đi gặp người. Nhưng bây giờ cô là một người bệnh tật ốm yếu, mặc dù đang điều trị thân thể, ông Hồ cũng nói, chỉ cần cố gắng điều trị, thân thể của cô sẽ khỏe lên, nhưng tốt đến mức nào, ông Hồ lại chưa nói, có lẽ không muốn tạo áp lực cho cô.

Nguyên nhân là Tống Nguyệt Mai - vợ của sư đoàn trưởng Phương, chủ nhiệm Hội Liên hiệp phụ nữ tìm cô may quần áo.

Mặc dù Cố Di Gia cũng đoán được, nhưng vẫn rất lo lắng: "Thì ra là vậy..."

Mặc dù cô chưa đi đến thành phố Kinh, trước kia cô đã từng nhìn mấy tấm ảnh lịch sử, biết thời đại này lưu hành kiểu mốt nào.

Trần Ngải Phương nói: "Chủ nhiệm Tống rất thích đồ chị mặc, còn tưởng chị mua quần áo ở trung tâm bách hóa ở thành phố Kinh. Năm ngoái khi bà ấy đi đến thành phố Kinh, phát hiện loại kiểu dáng này rất nổi tiếng, chị nói bộ này do em gái làm, bà ấy muốn nhờ em may giùm quần áo."

Sau khi Cố Minh Thành nghe việc này, nói: "Sư đoàn trưởng Phương rất thích Phong Lẫm, nghe nói người lớn trong nhà sư đoàn trưởng Phương và nhà của Phong Lẫm có quen biết nhau."

Cho dù y thuật của ông Hồ giỏi đến mấy, nhiều nhất cũng chỉ có thể điều trị thân thể của cô khỏe mạnh hơn một ít, nếu muốn khỏe mạnh như người thường, có lẽ không có khả năng.

"Cái này thì không cần." Trần Ngải Phương cười tủm tỉm: "Chủ nhiệm Tống nói, chờ đến ngày nghỉ sẽ mời nhà chúng ta và đoàn trưởng Phong đi đến nhà sư đoàn trưởng Phương ăn bữa cơm."

Dù là ở thời đại nào, các phụ huynh đều không thích cô con dâu có thân thể không tốt đúng không?

Cô không nhịn được sờ mặt.

Nguyên chủ sinh non, hơn nữa sau đó bị Vu Hiểu Lan hành hạ hai năm, thân thể đã kiệt quệ.

Cho dù người nhà của anh không thèm để ý, thì vẫn luôn có người thấy tiếc thay anh.

Nhưng bọn họ cũng không dám nói gì về chuyện này.

Nhìn thấy động tác này của cô, bọn họ biết cô đang lo lắng gì.

Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành chú ý đến động tác của cô, thật ra hai người đều rất cẩn thận, không còn cách nào, bởi vì trong nhà không chỉ có người bệnh, còn có con trẻ.

Đây là chuyện bọn họ đã dự đoán được từ đầu, nếu Cố Di Gia muốn hẹn hò, chắc chắn sẽ gặp phải chuyện này. Bản thân Phong Lẫm không thèm để ý, không có nghĩa là người nhà và bạn bè của anh không thèm để ý.

Nếu nhìn thấy cô, sợ rằng sẽ thất vọng?

Cho nên ban đầu Cố Minh Thành không muốn để em gái có người yêu nhanh như vậy, muốn chờ thân thể của cô khỏe lên, nhìn giống một thiếu nữ khỏe mạnh, rồi mới để cô đi hẹn hò, đến lúc đó cũng không ai dám nói thân thể của cô không tốt.

Nhưng không ngờ Phong Lẫm lại hành động nhanh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận