Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 296: Càng Ngày Càng Thích Anh 1

Đối với loại người như bà cụ Tiền, dây dưa nhiều với bà ta là một việc vô cùng vô nghĩa.

Phong Lẫm cũng không muốn Cố Di Gia phải bận tâm đến loại người như này, anh lập tức bảo vệ cô rời đi, không tiếp tục để ý tới bà cụ Tiền nữa.

Mãi cho đến khi hai người đi rồi, cuối cùng cơ thể cứng nhắc của bà cụ Tiền cũng thả lỏng, có điều trong lòng bà ta vẫn còn hơi sợ hãi, lo lắng đoàn trưởng Phong sẽ thật sự báo cáo việc mình truyền bá mê tín phong kiến.

Hừ, bà ta không hề truyền bá mê tín phong kiến đâu nhé.

Chỉ là cho dù mạnh mồm đến mấy, bà ta cũng đã biết phong cách làm việc của đoàn trưởng Phong, nên trong lòng càng cảm thấy thấp thỏm bất an hơn.

Bà cụ Tiền quay đầu lại thấy con gái đang đứng ở đó như cọc gỗ, nghĩ đến vừa rồi con gái không nói tiếng nào mà mặc cho mình bị con hồ ly tinh Cố Di Gia kia mắng chửi, bà ta lập tức giận run cả người.

Bà ta đưa tay ra véo eo của con gái mình: "Mày, cái con nhỏ chết bầm này, nhìn thấy có người mắng mẹ mình mà không đến giúp mẹ một tay! Đẻ mày ra chả được cái tích sự gì? Còn không bằng đẻ ra một con lợn, chí ít còn có thể treo cân phán giá để bán lấy tiền!"

Tiền Quyên Quyên đau đến mức nước mắt nước mũi như sắp tuôn ra, cô ấy kìm nén nước mắt nói: "Mẹ, con giúp mẹ thế nào được đây? Nếu không phải do mẹ nói linh tinh..."

Bà ta cũng không nghĩ lại xem, bản thân mình cũng là một người phụ nữ mà.

Gương mặt xinh đẹp cô ấy đỏ lên vì tức giận, nếu không phải còn nhớ rõ chức trách của mình thì có lẽ cô ấy đã xắn tay áo lên đánh người rồi.

Nhìn thấy động tác đánh người của bà cụ Tiền, y tá không nói nên lời: "Bà cụ, sao bà có thể tùy tiện đánh người như thế? Đây là con gái của bà đấy?"

Y tá vẫn còn trẻ, ngoại hình ưa nhìn, cũng được gia đình cưng chiều, cô ấy đã bao giờ gặp loại người như bà cụ này đâu.

Bà cụ Tiền giận dữ: "Này! Cái này con nhỏ chết tiệt kia, lại còn dám mạnh mồm cãi lại!"

Cô ấy cực kỳ tức giận, quay lại phòng y tá điều dưỡng và nói chuyện với đồng nghiệp: "Sao trên đời này có thể có loại mẹ như vậy chứ? Không xem con dâu như con người thì cũng thôi đi, đằng này đó còn là con gái ruột của mình, đến con gái ruột mà bà ta cũng ra tay được."

Nếu không phải mẹ cô ấy cứ khăng khăng muốn theo dõi con gái nhà người ta thì liệu có gặp phải loại chuyện này không?

Tiền Quyên Quyên nhanh chóng giữ chặt bà cụ Tiền, không ngừng xin lỗi y tá rồi nhất quyết kéo người đi, mặc kệ bà ta có cào cô ấy thế nào, có cào rách da cô ấy cũng không buông tay.

Ngay lúc bà cụ Tiền giơ tay định đánh con gái mình thì có y tá tới: "Tiền Quyên Quyên, mấy người vẫn chưa pha nước sao? Chị dâu của cô phải uống thuốc rồi đấy."

Suy cho cùng, vẫn là mẹ cô ấy tự gây ra.

Bà cụ Tiền hừ giọng: "Tôi là mẹ của nó, nó là do tôi sinh ra, tôi muốn đánh nó thì đánh, người ngoài như mấy người lấy tư cách gì để xen vào hả?" Sau đó bà ta lại chế nhạo y tá kia: "Chắc là mẹ cô ít khi đánh cô nên cô mới thấy điều này là hiếm lạ."

Y tá kia lập tức kể cho đồng nghiệp nghe về một màn cô ấy thấy trước đó.

Tục ngữ có câu hổ dữ không ăn thịt con, còn bà cụ này lại có thể nhẫn tâm ra tay mạnh mẽ, không coi con gái và con dâu của mình như một con người, như thể trong lòng bà ta chỉ có con trai mới là người, còn những người khác đều không phải.

Người đồng nghiệp nói: "Cô đang nói về bà cụ Tiền hả? Vậy thì chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bà cụ này là một người kỳ lạ, nghe nói ở bên khu nhà tập thể kia chẳng ai ưa cả, chứ con gái ruột đã tính là gì? Trong mắt bà ta, chỉ cần là không phải giới tính nam thì đều không phải con người, chỉ có những người giới tính nam mới có thể được bà ta coi là con người."

Y tá nhìn thấy Tiền Quyên Quyên bị bà cụ dùng bộ móng vuốt sắc nhọn kia cào lên cổ đến chảy máu, trái tim cô ấy như bị treo lên.

Đồng nghiệp không hiểu: "Cô đang nói ai thế?"

Y tá kia thở dài: "Con gái bà ta thật đáng thương, cũng may Tiền Quyên Quyên không giống bà ta."

"Đúng vậy." Đồng nghiệp đồng tình nói: "Tiền Quyên Quyên quả thực là một cô gái tốt, xem như là trúc xấu mọc măng tốt, cô ấy có tính cách dịu dàng cẩn thận, là một giáo viên tiểu học, nghe nói có rất nhiều học sinh thích cô ấy. Mấy ngày nay, chị dâu cô ấy nằm viện cũng là một tay cô ấy chăm sóc..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận