Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 335: Mẹ Chồng Tặng Quà “Lấy Lòng” Con Dâu Tương Lai 4

Nghĩ đến doanh trưởng La là khóe miệng Tiền Quyên Quyên lại nhếch lên, quay sang nói với chị dâu: "Chị dâu, số tiền này anh chị cứ giữ lại đi, dùng để nuôi con, em không cầm số tiền này của hai người đâu." Còn không đợi Mạnh Xuân Yến khuyên thêm thì cô ấy lại nói tiếp: "Em có tiền mà."

"Em lấy đâu ra tiền chứ?" Mạnh Yến Xuân nghi ngờ.

Tiền Quyên Quyên đáp: "Doanh trưởng La cho em đấy, anh ấy đưa sổ tiết kiệm của mình cho em giữ."

Mạnh Yến Xuân giật mình, bàn tay đang nắm lấy bọc tiền không khỏi buông lỏng, thấy nụ cười ngọt ngào trên mặt cô em chồng mình thì mới dám chắc chắn điều mình vừa nghe là sự thật, doanh trưởng La đúng là một chàng trai tốt, rất thích hợp với con bé.

Cuối cùng Mạnh Xuân Yến vẫn nhét số tiền đó vào tay Tiền Quyên Quyên.

"Đây là số tiền mà người làm anh chị cho em, em cứ giữ lấy đi." Mạnh Xuân Yến nắm chặt tay cô ấy: "Sau này em và doanh trưởng La cố gắng sống cho thật tốt, cuộc sống tươi đẹp đang đợi em đấy."

Tiền Quyên Quyên thấy chị dâu mình kiên trì như thế nên suy nghĩ một lúc rồi cũng nhận lấy.

Cô ấy quyết định giữ lấy trước, nếu sau này anh hai và chị dâu cần nó thì sẽ đưa lại.

Trước đây lúc trở trời, cảnh tượng Cố Di Gia đổ bệnh khiến họ không dám sơ ý, họ sợ bên ngoài quá lạnh rồi lại khiến cô đổ bệnh nữa.

Cố Minh Thành muốn nói gì đó nhưng thấy em gái mình vui mừng bổ nhào về phía Phong Lẫm thì lập tức tối sầm mặt lại không nói gì.

"Vậy Gia Gia có đến không?"

Cuối cùng Phong Lẫm cũng lên tiếng: "Không sao, tôi đưa Gia Gia qua đó."

Trần Ngải Phương hơi lo lắng nói: "Trận tuyết này hơi lớn, có khi nào sẽ ảnh hưởng đến hôn lễ không?"

Cố Di Gia: "..."

**

Anh ấy có lòng muốn bảo vệ tốt cho bắp cải nhỏ nhà mình, nhưng bắp cải nhỏ này lại tình nguyện để heo dỗ dành, vậy anh ấy còn có thể làm gì được nữa?

"Không sao, hôn lễ diễn ra trong nhà ăn mà." Cố Minh Thành đáp: "Từ đây đến nhà ăn cũng không xa."

Trời không chiều lòng người, hôm hôn lễ diễn ra thì tuyết bắt đầu rơi.

Cố Di Gia chớp mắt: "Nhưng em muốn đi mà..."

Đoàn trường Phong là chàng trai cao gần một mét chín, lúc cô mặc quần áo của anh thì dài chạm phủ xuống đất, nhưng không thể phủ nhận là nó rất ấm áp.

Nghe vậy thì mọi người đều quay đầu lại nhìn Cố Di Gia.

Phong Lẫm đưa người đến nhà ăn.

Lúc ra ngoài Phong Lẫm khoác chiếc áo ngoài của bộ đồng phục trên người mình lên cho cô, sau đó mới mở dù ra che cho cô.

Cố Di Gia được khoác chiếc áo đó nghĩ thầm mình giống y hệt một đứa nhỏ đang lén mặc quần áo của người lớn vậy.

Cô gái đi bên cạnh đoàn trường Phong cao to lạnh lùng kia khi đứng dưới ánh sáng rực rỡ của nhà ăn thì trông như tiên nữ vậy, đẹp đến mức tự phát ra ánh sáng, thậm chí còn trông không giống thật nữa.

Mặc dù Cố Di Gia là người yêu của Phong Lẫm nhưng vì cô không thường xuyên ra ngoài nên số người từng gặp mặt cô là rất ít.

Cô đang mặc chiếc áo khoác màu nâu, tô điểm thêm phần xinh đẹp lanh lợi cho khí chất của cô, trông như một cô gái đến từ thành phố vậy.

Người đến nhà ăn cũng trở nên đông hơn.

Nhưng họ lại không thể nhìn ra được chút gì thể hiện hai anh em này xuất thân từ nông thôn, nói họ đến từ thành phố thì cũng có người tin đấy.

Đây là lần đầu tiên Cố Di Gia được đến nhà ăn, đúng là lớn thật, nhà ăn cũng được trang trí mọi thứ, hiếm khi đang ban ngày ban mặt mà mở hết đèn thế này, nhà ăn trông vô cùng sáng sủa.

Chẳng trách cậu ấy có thể làm được đoàn trưởng khi còn trẻ như thế, những thủ đoạn suy tính đấy dùng để theo đuổi vợ thì không thua kém ai đâu.

Không còn thấy được gì nữa nên mọi người cũng lần lượt ngượng ngùng đưa mắt nhìn sang nơi khác, trong lòng lại mắng đoàn trưởng Phong tâm cơ lần nữa.

Phát hiện có không ít người nhìn chằm chằm vào người yêu mình thì đoàn trưởng Phong lại thấy không vui nên đã đưa cô ngồi xuống một chiếc bàn trống, sau đó anh cũng ngồi xuống cạnh cô, dáng người cao lớn kia che chắn những ánh mắt đang đổ dồn về phía cô.

Lúc Cố Di Gia và Phong Lẫm xuất hiện thì có không ít người nhìn sang, đặc biệt là những người chưa có cơ hội được gặp Cố Di Gia cũng tò mò quay đầu lại.

Trong quân đội cũng có vài người có gia đình đến từ thành phố lớn, còn có người bên đoàn văn công và không ít con gái của gia đình cán bộ, nhan sắc lẫn khí chất đều không tầm thường.

Nhưng khi so với họ thì Cố Di Gia lại không thua kém chút nào, gương mặt xinh đẹp đó của cô càng hiếm có ai sánh được.

Nếu như họ nhớ không lầm thì hai anh em đoàn trưởng Cố đều đến từ nông thôn thì phải.

Thấy thế thì không ít người đều sững sờ.

Sau đó lại nhìn sang đoàn trưởng Phong, bình thường một người lạnh lùng nghiêm túc như anh nhưng lúc này sắc mặt lại dịu dàng, còn đưa tay lên giúp cởi chiếc áo khoác đồng phục trên người con gái nhà người ta xuống, bộ quần áo cô mặc trên người lộ ra ngoài.

Chẳng trách lâu như thế mà anh vẫn không chịu kết hôn, kéo dài đến lúc già đầu rồi lại đột nhiên yêu ngay cô em gái của đoàn trưởng Cố, rõ ràng đã biết em gái của đoàn trưởng Cố là một mỹ nhân nên mới nhanh chân đăng ký trước đây mà.

Sau đó không ít người mắng thầm đoàn trưởng Phong là một người suy tính sâu xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận